LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 126

Lạc Lăng Chi "dạ" một tiếng, phất tay bay lên, chỉ thấy một bóng xanh

nhẹ nhàng từ cầu treo lướt xuống mặt hồ, khiển gió đạp sóng đi tới, tay áo
dập dềnh như mây. Hành động dứt khoát nhanh nhẹn, rõ ràng không toát ra
công lực thong dong dạo bước như Trọng Hoa Tử, nhưng lại nhẹ nhàng
uyển chuyển, chẳng khác nào thần tiên hạ phàm. Người đi trên cầu treo đều
thi nhau trầm trồ khen ngợi, nữ đệ tử các phái nhìn Lạc Lăng Chi trên mặt
nước, tim bất giác cũng đập nhanh đôi chút.

Lạc Việt nhìn về phía mặt hồ, hắn vốn không tin. Lạc Lăng Chi lại cam

phận lặng lẽ, quả nhiên nước cờ nằm ở đây. Chiêu Nguyên cũng nhìn theo
bóng Lạc Lăng Chi lướt trên mặt nước, lòng thì thầm nghĩ, nhất định là y,
nhất định thế. Lâm Tinh đưa cánh tay huých nó, "Này, sao ngươi cứ nhìn
chằm chằm tên Thanh Huyền phái đó thế?" Cô gãi cằm, ánh mắt sắc lẹm,
"Không phải... người ngươi chọn chính là y chứ."

Chiêu Nguyên thất kinh, vội vàng lắc đầu, "Không... không phải..."

Lâm Tinh nhìn nó, nửa cười nửa không.

Khi Chiêu Nguyên cùng tốp Thanh Sơn phái sang được bờ bên kia, thì

Lạc Lăng Chi cùng Hoa Sơn phái cũng đã với được tên đệ tử xui xẻo ngã
nước lên bờ. Tên ấy bị người ta ấn vào bụng, chốc chốc lại ộc ra một ngụm
nước hồ, bộ dạng nhếch nhác thảm hại. Lạc Việt và các sư đệ trông thấy,
đều không sao kìm được hể hả. Lạc Việt chắp tay nói với Lạc Lăng Chi,
"Lăng huynh, chúng tôi đi trước tới Luận Võ các đây."

Lạc Lăng Chi mỉm cười đáp lễ.

Đỉnh núi Phụng Nhai vô cùng rộng rãi, chính giữa hướng Bắc xây một

tòa lầu lộng lẫy, gọi là Luận Võ các. Các phái theo lệ cũ trước tiên phải tới
đại điện Luận Võ các điểm danh, báo cáo danh tính đệ tử tham dự, nhận
lệnh bài, rồi bốc thăm quyết định lượt đấu. Thanh Sơn nhận được lệnh bài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.