LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 156

ta một tiếng thúc phụ nữa đấy, nói chuyện với bậc trưởng bối sao có thể vô
lễ như thế?"

Trưởng bối? Lẽ nào Thương Huyền này cũng là kỳ lân?

Lâm Tinh phì cười, "Trưởng bối? Xin lỗi nhé, trưởng bối đồng tộc với ta

đã nhiều không đếm xuể rồi, quả thật không nhớ ra còn có con rùa nào là bà
con họ hàng. Muốn nhận người thân thì mời ngươi lên cái lầu đằng kia, có
một con chim lông đỏ chưa biết chừng sẽ chịu nhận ngươi là họ hàng đấy,
các ngươi một xanh một đỏ, hợp quá còn gì. Nhân tiện ngươi có thể nhắn
luôn với y, trong Luận võ Đại hội này có người ta chọn, xem y có gan giở
trò gì."

Thương Huyền lắc đầu, "Bọn trẻ bây giờ đều tính khí nóng nảy, miệng

lưỡi tráo trở như nhau, ha ha, Lâm Tinh công chúa không cần phải lo,
chuyện trong bản tộc đã bao năm nay ta còn chưa từng đoái hoài, chứ đừng
nói đến mấy chuyện đâu đâu, chỉ là rảnh rỗi đi dạo đó đây, xem trò vui mà
thôi. Thời nay tìm người không dễ đâu, phàm chuyện gì cũng nên cẩn thận
là hơn."

Rùa... Lẽ nào, Thương Huyền chính là huyền quy hộ mạch? Vậy con rùa

trên đầu Đỗ Như Uyên thì là gì? Chiêu Nguyên nghi hoặc quan sát Thương
Huyền. Lâm Tinh đứng bên cạnh nó "hừ" một tiếng, "Đa tạ quan tâm, bản
thân ta tự biết lo liệu, không khiến ngươi nhọc lòng."

Thương Huyền lại nở nụ cười, sau lưng y bỗng có tiếng gọi, "Huyền

quân."

Một tiểu đồng áo đỏ như vừa trôi ra từ trong không khí, từ sau lưng

Thương Huyền vòng lên, cung kính cúi đầu nói, "Huyền quân, chủ nhân
lệnh cho tiểu nhân đến đón người, trà mới đã chuẩn bị xong, chủ nhân đang
ở trên lầu đợi Huyền quân." Tiểu đồng nói giọng non nớt, cư xử như thể ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.