LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 158

ở đây thể nào chẳng phòng bị ít nhiều. Quan hệ giữa phụng hoàng và kỳ lân
xem chừng cũng không được tốt đẹp gì cho lắm.

Lâm Tinh nói, "Ờ, biết thì nhất định là biết rồi, nhưng không dám động

đến chúng ta đâu. Kẻ hôm nay đến đây chỉ là một con tiểu phụng hoàng,
không phải Phụng quân. Đúng rồi, ta phải dạy ngươi một thường thức,
phụng hoàng bình thường đúng là có màu đỏ, nhưng đẳng cấp càng cao thì
bộ dạng càng lòe loẹt, nghe nói Phụng quân là một con phụng hoàng lòe
loẹt đến mức không thể lòe loẹt hơn."

Lâm Tinh sẵn sàng giải thích cặn kẽ không màng phiền phức làm Chiêu

Nguyên rất cảm động, ban nãy cô vội chạy tới nhất định cũng là để giúp nó,
Lâm Tinh ngoài miệng tuy cay nghiệt, nhưng thực sự đã giúp nó rất nhiều.

Chiêu Nguyên cảm kích nói, "Đa tạ tỉ."

Lâm Tinh cười hì hì, "Không cần phải khách sáo với ta như vậy, về sau

chúng ta còn là đồng minh mà, ngươi nhất định phải bảo hoàng đế của
ngươi chiếu cố Lạc Việt nhiều nhiều đấy."

Chiêu Nguyên gật mạnh đầu. Lâm Tinh mặt mày rạng rỡ, kéo tay áo nó

cùng quay về chỗ Thanh Sơn, tiếng trống trên lôi đài vang lên, lại một trận
đấu nữa kết thúc, một trận khác sắp sửa bắt đầu.

Trận đấu quyền cước của Thanh Sơn đến mai mới diễn ra, đám đệ tử

túm năm tụm ba đứng lẫn với đám đông xem náo nhiệt. Chỉ một mình Lạc
Việt ngồi ở bãi cỏ gần đó, cau mày tập trung dùng cành cây viết vạch trên
mặt đất. Lâm Tinh kéo Chiêu Nguyên từ đằng sau rón rén bước tới, bất ngờ
đập bộp vào vai hắn, cười khì khì xáp lại, "Ngươi đang vẽ gì thế?"

Lạc Việt xoa cằm đáp, "Vẽ sơ đồ chiến thuật. Nghĩ xem mấy trận tiếp

theo nên sắp xếp thế nào mới thắng được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.