LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 168

đệ tử Thanh Sơn. Cứ nằm thế này, Chiêu Nguyên cảm thấy mình càng lúc
càng thích trần gian. Tuy chuyện tìm kiếm hậu nhân Hòa thị khá gian nan,
tuy trước kia nó luôn nghe nói nơi đây chỉ có vạn trượng hồng trần và nhân
khí ô trọc, sinh tử vần chuyển trong nháy mắt, ngắn ngủi phù phiếm tựa
sương mai, không sao bì được với loài rồng.

Nhưng, lúc này đây, Chiêu Nguyên vẫn thấy trần gian thú vị. Trần gian

có nhiều điều hay ho, có thể gặp được vị thần hộ mạch tốt như Lâm Tinh,
lại có cả những người tử tế như Lạc Việt, như các trưởng bối và sư đệ của
hắn. Chiêu Nguyên vùi mặt vào chăn. Thật ra nó hoàn toàn không cần giao
long châu cho Lạc Việt, làm như vậy chỉ là muốn báo đáp ít nhiều. Các đấu
thủ tham gia tỉ thí đều lợi hại, thi đấu với họ rất dễ bị thương. Lạc Việt
mang theo long châu bên người, long châu có thể giúp hắn chống đỡ một số
đòn tấn công của người khác, Lạc Việt nhờ thế cũng sẽ ít bị thương hơn.

Việc nó có thể làm để báo đáp Lạc Việt, giờ chỉ có bấy nhiêu thôi. Sáng

sớm hôm sau, Lâm Tinh xuất hiện.

Các sư đệ của Lạc Việt nô nức quan tâm hỏi han cô đã đi đâu, Lâm Tinh

đều không trả lời. Đợi đến khi ăn xong bữa sáng, quay lại lôi đài trên đỉnh
núi, Lâm Tinh mới nhân lúc không có ai, lôi xềnh xệch Lạc Việt ra một góc
khuất, tươi cười nói, "Tối qua, ta đã đi thu thập tình hình quân địch giúp
ngươi rồi."

Lạc Việt ngạc nhiên, "Tình hình quân địch cái gì cơ?"

Lâm Tinh dương dương đắc ý, "Tối qua ta lén vào tiểu viện của các môn

phái khác thăm dò tin tức, nghe lỏm được không ít kế hoạch bố trí của bọn
họ.

Đặc biệt là Thanh Huyền, ta đứng đấy mãi đến tận sáng, chân mỏi nhừ

đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.