LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 185

Linh lực truyền âm? Không sai, mỗi thần hộ mạch đều có cách thức liên

lạc đặc biệt với người được mình bảo hộ. Vì sao Lâm Tinh không thể liên
lạc với Lạc Việt, Chiêu Nguyên chưa rõ, nhưng lời cô nói nhắc nó nhớ ra
một việc. Nó, hình như, có thể nhắn đáp án cho Lạc Việt... Hắn đang giữ
long châu của nó trong người, nếu truyền âm qua long châu, biết đâu Lạc
Việt sẽ nghe thấy. Chiêu Nguyên bèn tìm kiếm khí tức của long châu, đoạn
vận khởi pháp lực, thầm gọi, "Lạc Việt Lạc Việt."

Trên lôi đài, Nhược Diệp đang cho Lạc Lăng Chi đứng dậy, Lạc Việt bất

chợt nghe thấy chuỗi âm thanh khe khẽ, tựa hồ phát ra từ chiếc túi gấm
trước ngực, ngấm vào trong da thịt, thuận theo kinh mạch chui thẳng tới lỗ
tai mình. Hắn bèn cúi đầu, bàng hoàng nhìn xuống ngực. Hình như là tiếng
con rồng ngốc đang gọi Lạc Việt Lạc Việt, lẽ nào do viên long châu của nó
tác quái?

Chiêu Nguyên nhận ra ngay động tĩnh từ phía Lạc Việt, biết có hiệu quả,

bèn tiếp tục dùng pháp lực thầm gọi, "Lạc Việt, tôi là Chiêu Nguyên đây, tôi
đang dùng pháp lực thông qua long châu nói chuyện với huynh, huynh nghe
thấy không? Nếu nghe thấy thì huynh gật đầu, gật ba cái."

Đầu Lạc Việt từ từ gật ba cái. Chiêu Nguyên mừng rơn, toét miệng cười,

lại tiếp tục nói thầm, "Con rùa của Đỗ Như Uyên biết đáp án, tôi sẽ lập tức
nói đáp án cho huynh theo cách này, huynh cần nhanh tay giành quyền trả
lời, đừng để bị người khác phát hiện."

Từ xa, Lạc Việt nhìn lại, nhe răng cười ra dấu đã hiểu, sau đó lại quay

đi, bộ dạng đĩnh đạc ngồi xuống trước bàn. Long châu của con rồng ngốc
hóa ra còn có công dụng thế này, vui lòng giúp người ắt được báo đáp, ha
ha!

Lâm Tinh ngờ vực nhìn Chiêu Nguyên, "Ngươi đang làm gì đấy? Vì sao

ta nhìn thấy Lạc Việt ra dấu tay với ngươi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.