LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 191

Hoa Tử sai một đệ tử tới chuyển lời, bảo y mau tới gặp lão.

Đệ tử Thanh Sơn gấp rút đi giúp Lạc Ngô và Lạc Tần chuẩn bị cho trận

đấu huyền pháp cuối cùng, Chiêu Nguyên phát hiện Lạc Việt ngồi một mình
trong góc khuất. Thấy nó cùng Lâm Tinh tiến lại, Lạc Việt nói, "Đa tạ long
châu của đệ."

Chiêu Nguyên gãi tai, "Ừm, không cần đa tạ đâu, là lão rùa lợi hại nhất,

không có lão ấy nói ra đáp án thì cũng vô tác dụng."

Nó ngồi xuống bên cạnh Lạc Việt, "Phải chăng huynh không được vui?

Lúc trước rõ ràng huynh rất vui mà."

Lạc Việt bắt hai tay ra sau lưng, dựa vào gốc cây, "Vì ta nhận ra, không

phải là ta thắng."

Lâm Tinh cũng ngồi xuống đất, "Làm đại hiệp chứ đâu phải thi trạng

nguyên, học vấn gì gì cũng mặc kệ, ít nhất lần nào ngươi cũng giành gõ
chiêng nhanh hơn Lạc Lăng Chi. Thế coi như là hòa rồi."

Lạc Việt cười khổ, lắc đầu, "Không, không phải hòa, không phải ta

nhanh hơn y, mà là Lạc Lăng Chi đã nhường ta. Sự thật là, có khi ta còn
chẳng thể nhanh bằng y."

Ở một góc khuất khác, cũng dưới một tàng cây, Trọng Hoa Tử nhìn Lạc

Lăng Chi vẻ dò xét, "Lăng Chi, cớ gì con cố ý nhường tên thiếu niên Thanh
Sơn kia?"

Lạc Lăng Chi bình thản, "Sư phụ, đệ tử không hề nhường Lạc Việt."

Trọng Hoa Tử nhướng mày, "Thật sao?" Đoạn phẩy tay, thong thả bước

đi, "Vi sư biết, chuyện của con, trong lòng con tự có cân nhắc, vi sư không
hỏi nhiều nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.