LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 215

Đỗ Như Uyên cuộn quyển sách vào, "Vâng, đệ ra sân đi qua đi lại thôi,

quyển sách này, là bình thường vẫn cầm quen rồi." Gã chắp tay sau lưng,
"Đại sư huynh thấy bầu trời đêm nay thế nào?"

Lạc Việt nói, "Rất đẹp."

Đỗ Như Uyên ngửa đầu, "Sao trời thì sao?"

Lạc Việt nói, "Rất sáng."

Đỗ Như Uyên thở dài, "Vừa rồi đệ xem qua tinh tượng, mấy ngày sắp

tới e sẽ có biến cố lớn."

Cái thứ tinh tượng này, Lạc Việt cũng biết sơ sơ, thân là đệ tử môn phái

tu chân, mấy thể loại như xem tướng mặt trông sao trời, mò xương, bốc
quẻ, xem phong thủy, coi sinh thần bát tự, bắt buộc đều phải có chút kỹ
năng, đến thời khắc then chốt có thể kiếm tiền nuôi miệng còn thiết thực
hơn thông thạo mấy xảo thuật huyền đạo hư vô mù mờ. Sao trời lúc này,
theo Lạc Việt thấy thì chẳng có gì bất thường, Thái Bạch Bắc Đẩu đều ở
đúng vị trí lấp lánh rực rỡ, không hề có dị sắc, cũng không tối mờ, bốn
phương bầu trời, vị trí các sao cũng không có gì rối loạn. Xem ra Đỗ thư
sinh lại làm bộ làm tịch đây. Lạc Việt không buồn phản bác, ngoác miệng
ngáp một cái.

Đỗ Như Uyên vẫn ngửa cổ nhìn trời, "Sắc trời hướng chính Bắc có điềm

lạ, Tử Viên lập lòe, lúc ban ngày đệ thấy trong ánh sao Thiên Chủ thoáng có
biến, lại thêm Quỷ Phương thoắt sáng, là tượng biến loạn." Câu chuyện đột
nhiên quay ngoắt, "Hôm đó ở Luận võ Đại hội, tận mắt nhìn thấy tân thái
tử, đại sư huynh thấy thế nào?"

Lạc Việt nói, "Được đó chứ, ra dáng nhân tài."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.