LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 224

chứ. Dũng phu nóng máu thì sao? Có tặng không ta chiếc long ỷ ta cũng
không thèm ngồi kia mà.

Lâm Tinh cũng rất tức tối, "Ha, nói như thể ngươi hiểu biết lắm ấy nhỉ?

Người ta ưng ý tuy không làm nổi kiêu hùng, nhưng lại được chọn làm
hoàng đế đấy. Còn con rùa hộ mạch chọn phải tên thư sinh chỉ biết khoa
môi múa mép lộng thần giả quý như ngươi, quả nhiên là già cả mắt mờ rồi."

Lão rùa vẫn điềm nhiên bất động. Đỗ Như Uyên nói, "Cũng phải, cũng

phải, nhãn quang của quy huynh không được độc đáo như Lâm Tinh cô
nương, ngỡ người ta là người của mình, dốc công vô dụng, đến nay người
cần chọn vẫn chưa biết là ai. Đương nhiên, chuyện Lạc Việt thiếu hiệp mãi
không nhận lời cô khỏi phải nhắc đến nữa, ha ha, quy huynh quả là kém cô
xa."

Lâm Tinh gần như nhảy dựng lên, "Ngươi!"

Lạc Việt và Chiêu Nguyên mắt to mắt nhỏ mở trừng trừng nhìn đến thần

cả người, trận khẩu chiến đã đến hồi công kích cá nhân rồi. May mà lão rùa
lên tiếng, kịp thời bẻ lái lại chủ đề, "Cách hành sự của phụng hoàng, lão
phu hoàn toàn không tán đồng, nhưng Lạc Việt thiếu hiệp dường như không
đặt chí hướng ở ngôi vị hoàng đế, uổng công miễn cưỡng chẳng phải
chuyện gì tốt đẹp, lão phu cũng không còn cách nào khác."

Lâm Tinh máy môi, nhưng không nói gì nữa, chỉ nhìn sang Lạc Việt. Đỗ

Như Uyên và lão rùa cũng nhìn hắn, ánh mắt phức tạp nặng nề. Lạc Việt
xoa xoa mũi, "Chuyện đó... chuyện máu của ta thấm vào long châu, ta nghĩ
chắc là có nhầm lẫn đâu đây. Bản thân ta thế nào không quan trọng, các vị
nên thảo luận xem rốt cuộc có giúp Chiêu Nguyên không, chứ không phải
ta."

Sáu ánh mắt đổ dồn vào hắn càng thêm phức tạp nặng nề, ngay Chiêu

Nguyên trong bãi cỏ cũng ngóc đầu lên, chằm chằm nhìn hắn bằng cặp mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.