LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 23

Lại còn biết nói? Lạc Việt cau mày lần nữa, long tinh không có pháp

lực, dù tu luyện mấy trăm năm cũng không thể nói hay biến hình thành
người được. Tiểu long tinh vẫn run rẩy, nước mắt lưng tròng nhìn hắn, "...
Tôi không định hút máu huynh... Tôi muốn tìm Lạc Lăng Chi... Sao lại là
huynh chứ không phải Lạc Lăng Chi..."

Lạc Việt càng nhíu chặt mày, "Lạc Lăng Chi? Lạc Lăng Chi ở Thanh

Huyền, sao ngươi lại mò vào Thanh Sơn bọn ta?"

Tiểu long tinh cào chân trước lên mu bàn tay Lạc Việt, "Tôi... tôi... tôi

thực sự muốn tìm Lạc Lăng Chi, tôi cắn huynh vì ngỡ huynh là Lạc Lăng
Chi, tôi không định hút máu, tôi chỉ..."

Lạc Việt nheo mắt, "Chỉ định làm gì?"

Tiểu long tinh run cầm cập, cúi đầu. Lạc Việt tóm lấy cổ nó lắc lắc, "Ý

ngươi là, vốn dĩ muốn hút máu Lạc Lăng Chi, nhưng lạc đường, ngỡ Thanh
Sơn là Thanh Huyền, nên mới ngộ thương bản thiếu hiệp?"

Tiểu long tinh lập tức gật đầu rối rít, bốn chân nhỏ khua khua trên

không, "Tôi không định hút máu, thật đấy."

Lạc Việt xoa cằm, "Ờ, thế ngươi kiếm Lạc Lăng Chi làm gì?"

Tiểu long tinh lại gục đầu, không ho he gì nữa. Lạc Việt dài giọng hỏi,

"Có phải vì y là đại đệ tử Thanh Huyền, máu quý hiếm hơn, uống máu ấy
rồi sẽ càng có lợi cho việc tu luyện của ngươi?"

Tiểu long tinh run run ngẩng đầu, "Tôi không..."

Lạc Việt siết chặt nó lắc lắc, "Ngươi không phải long tinh? Ngươi mò

vào nhầm phòng? Tưởng Lạc thiếu hiệp ta là kẻ ngốc, lôi mấy chuyện dỗ
trẻ lên ba đấy ra gạt ta chắc? Nói mau, rốt cuộc ngươi đến đây làm gì? Có
yêu quái nào đứng sau giật dây? Đừng mơ lôi Lạc Lăng Chi ra đây xí xóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.