LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 243

Chỗ thái tử, mọi người cũng đang nhàn rỗi ngồi xem hỏa hoạn cùng trận

đấu trên không. Một thái giám bên cạnh Hòa Trinh lên tiếng, "Cô nương kia
thật lợi hại, hình như ngay Đồng công tử cũng không phải đối thủ của cô."

Hòa Trinh nhìn chăm chăm theo bóng người đang giao đấu với phụng

hoàng, tựa như thất thần. Đám thị vệ lấy cung tên ra, giương lên trời ngắm
thật chuẩn mục tiêu, nóng lòng muốn trổ tài, "Điện hạ, có cần chúng tiểu
nhân giúp Đồng công tử một tay, bắn hạ con nha đầu kia xuống không?"

Hòa Trinh tức thì nhíu mày quát, "Không được làm bừa."

Đám thị vệ vâng dạ cúi đầu, tay buông dây cung. Hòa Trinh ngẩng đầu,

tiếp tục nhìn đăm đăm lên trời.

Rầm...

Bức tường cuối cùng của Thanh Sơn đã đổ sập, phụng hoàng phất tay

áo, đáp xuống đất, mỉm cười nói với Lâm Tinh, "Lâm công chúa, nương tay
nương tay."

Lâm Tinh tuy chiêu nào chiêu nấy đều thắng hắn, nhưng hiềm nỗi

không muốn liên lụy đến người vô tội, không dám mạnh tay mạnh chân, kết
quả không những không làm gì được phụng hoàng, mà còn vô ý giúp hắn
tiêu hủy Thanh Sơn nhanh hơn, lòng không khỏi tức tối, mắng rằng, "Đồ
con chim trọc lông bỉ ổi vô sỉ."

Phụng hoàng không ăn miếng trả miếng, đáp thẳng xuống chỗ thái tử và

tùy tùng. Lâm Tinh chỉ đành hậm hực quay lại mặt đất, lớn giọng quát, "Đợi
khi nào có dịp, ta nhất định giáo huấn ngươi ra trò."

Phụng hoàng nheo mắt, từ xa nói lại, "Phụng Đồng lúc nào cũng đợi

Lâm công chúa chỉ giáo."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.