LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 244

Lâm Tinh căm giận "hừ" một tiếng, giậm chân bước lại chỗ Lạc Việt.

Hòa Trinh từ giữa đám tùy tùng bước ra, cất tiếng gọi sau lưng cô, "Cô
nương."

Lâm Tinh quay đầu lại, "Cái gì?"

Hòa Trinh tiến lại gần, nở một nụ cười, "Cô nương, hôm nay lửa thiêu

Thanh Sơn phái, chỉ là chuyện bất đắc dĩ của bản cung, mong cô nương
lượng thứ. Vừa rồi, Đồng tiên sinh có chỗ nào đắc tội với cô nương, cũng
mong cô nương khoan hồng đại lượng, bỏ quá cho."

Lâm Tinh chẳng buồn để tâm thêm đến gã, "ờ" một tiếng, quay đầu định

đi, Hòa Trinh lại bước thêm một bước, "Cô nương, bản cung..."

Lâm Tinh quay đầu lại, sốt ruột cau mày, "Ngươi xưng đơn giản một

tiếng 'ta' không được sao, cứ 'bản cung bản cung', lắm lúc ta nghe không rõ,
còn tưởng ngươi tự xưng là bản công công đấy!"

Nét mặt Hòa Trinh cứng đờ, thái giám áo xanh đứng bên cạnh gã lập tức

quát mắng, "To gan, dám..."

Hòa Trinh giơ tay ngắt lời thái giám, lại nở nụ cười, "Lâm cô nương chỉ

đang đùa với bản cung thôi." Đoạn lại đăm đắm nhìn Lâm Tinh, "Cô nương
nói rất phải, bản... ta cũng là vì may mắn được ở ngôi vị thái tử này, nên ban
nãy mới buộc phải tự xưng như vậy bản thân nói ra, kỳ thực cũng thấy
không thuận miệng lắm."

Lâm Tinh càng không thể kiên nhẫn thêm nữa. Hòa Trinh giả như không

thấy, vẫn ngoan cố nói, "Ở Luận võ Đại hội, ta đã có ấn tượng rất sâu sắc về
cô nương, nhưng khi ấy chưa có cơ hội trò chuyện. Không biết cô nương
quê quán ở đâu, gia nhập Thanh Sơn từ bao giờ?"

Lâm Tinh nhướng mày, "Ờ, nhà ta cách đây rất xa, ta cũng mới tới thôi.

Để tìm người."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.