LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 252

Nó cần cù chịu khó, tay trắng dựng nhà, nuôi một ổ gà, trồng một mảnh

đất, thu hoạch được gì thì nuôi gà, tự cung tự cấp lại đem những lương thực
gà ăn không hết cùng với sâm dại dược thảo đào được trong núi tới chợ
trong thành gần đó, đổi lấy nhu yếu phẩm cùng những thứ lặt vặt hữu dụng
khác.

Dần dần, Hồ Lão Thất càng ngày càng giàu, tới nay nó đã có một động

phủ tương đối hoa lệ, một chuồng trại lớn, nuôi hơn trăm con gà. Rất nhiều
đất ruộng, trồng đủ loại lương thực các giống gà thích ăn, gia vị hành gừng
bao nhiêu cũng có. Hồ Lão Thất còn quây hai vườn thuốc, trồng các vị
thuốc đắt hàng, thậm chí còn có một sơn động làm ám thất, chuyên trồng
ngân nhĩ mộc nhĩ và nấm.

Người trong thành không ai biết nó là yêu quái, chỉ nghĩ nó là thương

nhân ẩn cư trong núi sâu, đều gọi nó bằng cái tên Hồ viên ngoại. Hồ Lão
Thất rất thích cách gọi này. Nó không quá phong lưu, chỉ có ba bà vợ, sáu
đứa con cả trai lẫn gái. Một nhà mười con hồ ly sống trong động phủ rất
hạnh phúc mãn nguyện.

Cho đến hôm nay, đột nhiên có tai họa giáng xuống làm đảo lộn cuộc

sống như thần tiên của Hồ Lão Thất.

Một con kỳ lân cái hung mãnh thình lình bước vào nhà nó, cầm roi quát

nạt, nói muốn ở tạm nơi đây mấy ngày. Mười mấy người phàm trần theo sau
tiến vào động phủ của nó, dẫn đầu là vị đạo trưởng Hạc Cơ Tử tiếng tăm
lừng lẫy, mấy chục năm trước từng quét sạch hai động yêu quái, nó vẫn
nhận ra. Hai chân Hồ Lão Thất mềm nhũn, nó khẩn cầu một cách đáng
thương, "Các vị đại tiên đạo trưởng, cả nhà chúng tôi đều là hồ ly tử tế sống
an phận thủ thường, xưa nay chưa từng hại người."

Hạc Cơ Tử cười híp mắt đặt tay lên vai nó, "Hồ viên ngoại, ông yên

tâm, bần đạo biết nhà ông là yêu quái lương thiện. Môn phái của bần đạo
hôm nay bị lửa thiêu cháy rụi, cả phái từ trên xuống dưới không có chỗ nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.