LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 250

cũng phải đợi ba bốn ngày sau, tiền bồi thường mới có thể được gửi đến.
Cầm được tiền bồi thường rồi, còn phải mua gạch ngói đất cát đủ các thứ
vật liệu, xem là bao nhiêu tiền để quyết định xây lại môn phái, vẽ sơ đồ, đào
móng, khởi công... thế nào.

Xây cất xong xuôi để vào ở được, thế nào cũng phải mấy tháng.

Trong mấy tháng này, phải ở đâu?

Mười mấy hai mươi con người, cả một môn phái, trông thì rất ít, nhưng

lúc này không có chỗ nào để ở, lại thành ra đông. Người Thanh Sơn đều
chú trọng tôn nghiêm, không muốn tạm thời ký thác dưới mái hiên môn
phái khác. Chút tiền còm tằn tiện tích cóp bao nhiêu năm nay đều đã hóa
thành tro trong đống lửa của phụng hoàng, nên cũng không lấy đâu ra tiền
đi ở trọ.

Miếu rách nhà hoang trong thành đều nằm trong tay thế lực Cái Bang.

Vốn dĩ ở ngọn núi gần đây có một ngôi miếu thổ địa bỏ hoang, co kéo cũng
đủ cho ngần này người nương thân, nhưng xem như bọn họ đen đủi, một
tháng trước trời đổ trận mưa lớn, ngôi miếu thổ địa đó không may đã bị sấm
sét đánh sập rồi. Lạc Việt phân tích xong xuôi, cuối cùng quyết định, "Vậy
thì, vào trong núi tìm một sơn động ở tạm, hay là chúng ta dựng lấy vài gian
nhà cỏ náu mình."

Nhà cỏ cũng không phải cứ tạm bợ dựng lên không cần đồng nào. Trước

tiên phải làm đất đóng gạch, chặt cây xẻ gỗ, cần phải có dây thừng hoặc dây
thép ghép cành cây rơm rạ lại làm mái lợp, tốn rất nhiều công cụ vật liệu.
Lạc Ngô gãi đầu nói, "Đại sư huynh, sắm những thứ này hình như cũng
phải tốn nhiều tiền đấy."

Đỗ Như Uyên vẫn im lặng nãy giờ chợt lên tiếng, "Trong tay nải của đệ

vẫn còn ít bạc, tuy không nhiều, nhưng chắc cũng có thể giải quyết nhu cầu
nhất thời."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.