LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 249

nhường này, còn lo không có chỗ ngủ, dầm mưa chết đói ư?"

Lâm Tinh xoay xoay cây nhuyễn tiên trong tay, "Thật kỳ lạ, cái vò đó

mà lại là pháp bảo. Vị sư tổ thần tiên của các ngươi lợi hại thật đấy, ta còn
không hề phát giác ra cái vò ấy có tiên khí. Sư phụ các ngươi cũng đúng
thật là, có pháp bảo thì phải dùng chứ, lại đem làm vại muối dưa hỏi có
đáng tiếc không, bảo bối mà không giấu kỹ, thì sớm muộn cũng bị người ta
cuỗm mất thôi."

Lạc Việt tuy cũng rất đau lòng, không sao hiểu nổi hành động của sư

phụ, nhưng vẫn biện giải, "Sư phụ làm vậy, nhất định có lý do của người,
hẳn là người sợ pháp bảo sẽ khơi dậy lòng tham ở một số người, hoặc cũng
có thể, cái vò đó không thể cứ thế đem ra là dùng được, tóm lại, dù sao
cũng đã là đồ của người ta rồi, có nói nữa cũng vô dụng. Giờ phải lo chuyện
trước mắt đã." Hắn lục trong chiếc túi da vẫn mang theo bên mình, rút ra
một mảnh da gói đồ, ngồi thụp xuống, nhặt từng quả trứng vịt lăn lóc,
Chiêu Nguyên cũng ngồi xuống, giúp hắn một tay.

Lạc Việt vừa nhặt vừa nói, "Phụng hoàng xem như cũng làm được một

chuyện tốt, giúp chúng ta luộc chín mấy quả trứng vịt này." Nếu không,
nhất thời cũng thật không biết đi đâu kiếm nồi về luộc trứng, trứng sống
khó giữ, rất dễ vỡ. Lạc Việt bọc kỹ số trứng vịt, dúi cho Chiêu Nguyên ôm,
rồi đến bàn bạc với sư phụ, sư thúc cùng các sư đệ, xem từ nay về sau nên
làm thế nào.

Mọi người ngồi xuống bãi cỏ trống trên sườn núi, nhìn về mảnh đất đã

cháy nứt nẻ cách đó không xa, lòng ngổn ngang trăm bề. Lạc Việt nhặt một
cành cây làm gậy, vạch xuống đất, "Cũng may giờ không phải mùa đông,
khắp núi đồi đều có cái ăn. Trước mắt việc đầu tiên cần giải quyết, là ở
đâu."

Thái tử tuy nói sẽ lập tức sai người xử lý chuyện cấp tiền, nhưng dựa

theo những gì họ biết về tốc độ làm việc của nha môn quan phủ, ít nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.