LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 254

bình phong rộng, bên trên vẽ một con hồ ly nằm trong khóm mẫu đơn muôn
hồng nghìn tía, do Hồ Lão Thất đặc biệt mời một họa sư có tiếng nhất trong
thành vẽ cho, còn đề thêm bốn chữ lớn: "Mãn môn phú quý". Trong sân
rộng rãi có ao cá, trại gà và vườn thuốc, giữa mảnh sân sau cùng còn có một
suối nước nóng thiên nhiên.

Các sư đệ của Lạc Việt không khỏi thèm thuồng xuýt xoa, "Hồ ly sống

còn sướng hơn chúng ta nhiều."

Giờ cơm trưa, một bàn tròn bày ê hề đĩa lớn đĩa nhỏ, gà rán, gà hầm, gà

nướng, gà quay, gà xào thập cẩm, đầu cánh ngâm tương... điểm xuyết thêm
mấy món rau thanh đạm như ngải cứu xào bột mì, mộc nhĩ trộn. Hồ Lão
Thất đích thân bưng vò rượu, nhiệt tình khoản đãi, rượu quả thơm ngon mát
lành, cũng là do nhà nó tự cất ủ.

Lạc Ngụy uống say mặt đỏ bừng bừng, quệt khóe miệng bóng nhẫy nói

với Hạc Cơ Tử, "Sư phụ, hay là chúng ta đều làm yêu quái cho rồi. Tu đạo
tu mãi đến cùng kiệt cũng trắng tay, đâu được sung sướng thỏa thuê như
làm yêu quái."

Hạc Cơ Tử không nói gì, ba vị sư thúc cùng sa sầm nét mặt, nhưng hiềm

đang ở chỗ Hồ Lão Thất, không tiện quát tháo. Hồ Lão Thất cười híp mắt,
nói, "Tiểu đạo trưởng, tu đạo mới là con đường ngay, chúng tôi đây hết
cách, trời sinh là giống dị loại, đành phải làm yêu quái trước đã. Kỳ thực,
tôi mạo muội góp một câu, môn phái như các vị có rất nhiều cách để kiếm
tiền, chỉ là các vị không nghĩ tới mà thôi. Ví dụ như, Thanh Sơn phái cũng
có thể coi là danh lam thắng cảnh của nhân gian này, nếu chịu tiếp khách
hành hương tới bái thần, chỉ riêng ngày rằm mồng một hằng tháng đã kiếm
được không ít rồi."

Lạc Việt đang nhiệt tình ăn uống, nghe thấy mấy câu này, hai mắt liền

sáng lên, "Viên ngoại, ông nói đúng quá, thật ra chúng ta cũng từng định
làm như vậy, đáng tiếc là môn phái lụng bại đã nhiều năm, điện các đều xập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.