LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 342

cầm nó trong tay, có thể đỡ nổi ba chiêu của ta hay không."

Đôi mắt cô lóe lên đầy hứng khởi, Ứng Trạch ngồi bên cạnh ăn điểm

tâm "hừ" một tiếng, "Ngươi yên tâm, mấy kẻ phàm trần nhỏ nhoi ấy, không
xê dịch nổi nó đâu."

Lâm Tinh ngạc nhiên, "Ông biết hả?"

Ứng Trạch thủng thẳng nói, "Cái gì mà Trảm Thần, đều do người phàm

ngu muội gọi bừa gọi bậy, thanh kiếm đó tên là Vân Tung, nên khi nó hóa
thành núi, mới gọi là núi Vân Tung. Kẻ phàm trần nào có thể khiêng nổi
một quả núi chứ?"

Bốn bề im ắng. Ứng Trạch thong thả nói tiếp, "Nếu không phải ta nói

với y, y cũng không thể biết đấy chính là núi Vân Tung, đám hậu thế phàm
nhân bọn ngươi, càng không biết gọi nơi đó là núi Vân Tung..."

Bốn bề càng im ắng hơn, Ứng Trạch lặng lẽ cầm lên một miếng bánh

xốp, bỏ vào miệng.

Chiêu Nguyên nghi hoặc lên tiếng, "Ông có biết vị thần tướng bị nhốt

dưới đầm là ai không? Thần tướng ấy rốt cuộc bị nhốt ở chỗ nào?"

Ứng Trạch nghiêng đầu, "Bản tọa chẳng phải đang ngồi trước mặt ngươi

đây sao?"

Lâm Tinh chìa ra ngón tay run run, "Ông... ông..."

Ứng Trạch "ừm" một tiếng, "Bản tọa cứ quên không kể, năm xưa ở dưới

trướng Thần Tiêu tiên đế, bản tọa từng được phong làm Thiên Trạch tướng
quân."

Nhân lúc Lạc Lăng Chi còn chưa quay lại, Lạc Việt khổ sở ôm trán.

Chiêu Nguyên lí nhí hỏi, "Vậy chúng ta còn cần tới Vân Tung sơn nữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.