LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 349

Trong tay Định Nam vương đều là tinh binh, giờ Tỵ bốn khắc đã có hai

trăm thân binh tới tập kết ngoài thành, gia nhân vào báo đã chuẩn bị sẵn xe
ngựa ở hậu viện, để thế tử và các vị đại hiệp dùng đi đường. Qua giờ Tỵ
năm khắc có thể lập tức xuất phát. Đỗ Như Uyên thoáng nở nụ cười như có
như không liếc nhìn Lâm Tinh, Lâm Tinh đương nhiên hiểu gã đắc ý vì
đánh cược thắng cô, quay ngoắt đầu đi "hừ" một tiếng.

Định Nam vương phủ rất rộng, bọn họ được gia nhân dẫn đường, xuyên

qua từng dãy hành lang, đi qua lớp lớp sân vườn, hậu viện dường như vẫn
còn cách xa mười vạn tám ngàn dặm.

Những khóm thược dược đẹp tươi cùng vô vàn đóa hoa quý không rõ

tên nở bừng rực rỡ, vây quanh thềm ngọc song son, phú quý hoa lệ, làm
Chiêu Nguyên lóa cả mắt.

Lạc Việt vừa đi vừa nhìn ngang ngó dọc, bùi ngùi xúc động, "Đỗ sư đệ,

ở đây bình thường ăn bữa cơm nhất định cũng rất bày vẽ phải không?" Hắn
vẫn hay nghe nói trong đại trạch hào môn đều dùng xe kiệu thay cho đi bộ,
còn nghĩ những người có tiền thật biết hưởng thụ, cất chân đi một bước
cũng ngại, hôm nay xem như được lĩnh giáo lý do tất yếu ấy rồi.

Lâm Tinh gật đầu tán đồng, "Mọt sách, nhà của ngươi lớn thật đấy, gần

bằng một nửa tẩm cung của ta." Lạc Việt húng hắng ho, đưa mắt nhắc nhở
cô, chớ quên bên cạnh còn có nam bộc nữ tỳ trong vương phủ. Mấy tỳ nữ đi
theo họ đến hậu viện đều đang dùng ánh mắt kỳ quái nhìn trộm Lâm Tinh,
lộ rõ vẻ khinh thường kẻ nói khoác. Lâm Tinh lè lưỡi, đổi chủ đề, "Hèm,
sắp tới hậu viện nhà ngươi chưa?"

"Sắp tới rồi," Đỗ Như Uyên nói.

Nhưng bọn họ không thể thuận lợi đến thẳng hậu viện, bởi giữa đường

xảy ra chút sự cố. Một phu nhân không biết từ đâu đột nhiên nhào ra hành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.