LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 414

Chương 7

Người đi đường tháo chạy tán loạn, Lạc Việt túm bừa lấy một người hỏi,

"Huynh đài, xin hỏi, Tôn tướng quân là ai?"

Người đó dùng vẻ mặt màn thầu mắc nghẹn trong cổ họng nhìn Lạc

Việt, "Kẻ tha hương, mau tìm chỗ trốn đi, Tôn tướng quân giết người không
chớp mắt đâu." Rồi giằng khỏi tay Lạc Việt chạy như ma đuổi.

Lạc Việt đứng sững tại chỗ, phía sau có tiếng gọi, "Này, tiểu huynh đệ."

Lạc Việt quay đầu lại, chỉ thấy lão già coi miếu thành hoàng bò trên

khung cửa vẫy tay với hắn, "Mau, muốn vào đây trốn thì nhanh lên. Sắp
đóng cửa rồi."

Lạc Việt cõng theo chiếc bàn, chạy nhanh tới trước cửa miếu thành

hoàng, đẩy bàn vào trong cửa, ôm quyền nói với lão già, "Đa tạ lão trượng,
mấy người bạn tôi đều đang ở khách điếm, phải về thông báo một tiếng."

Lão già lắc đầu, "Thiếu niên, nghe câu khuyên giải của ta, ngươi cứ ở

đây trốn là hơn, hễ nghe thấy ba tiếng Tôn tướng quân là nhà nào nhà nấy
đều đóng cửa cả rồi, ngươi chạy về khách điếm cũng chưa chắc đã vào được
đâu."

Lạc Việt mỉm cười, "Không vào được cũng phải về, bọn họ đợi không

thấy tôi rồi lại lo." Hắn đa tạ ý tốt của lão già lần nữa, chạy nhanh về khách
điếm.

Trước khi ra ngoài kiếm tiền, Lạc Việt đã dặn Chiêu Nguyên, Lâm Tinh,

Lạc Lăng Chi và Ứng Trạch ở trong phòng đợi, bấy giờ chỉ có duy nhất
Ứng Trạch vừa ăn điểm tâm sau cơm vừa "ừ" một tiếng, Lâm Tinh và Chiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.