LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 465

Thanh Huyền là thiên hạ đệ nhất phái tiếng tăm lừng lẫy, câu "Thanh

Huyền là cái thá gì" của Lâm Tinh đã minh chứng rõ rành rành bọn họ quả
thật không có dây mơ rễ má, thậm chí còn rất coi thường Thanh Huyền. Cô
tiến lên trước, tươi cười nói, "Kỳ thực bọn ta đều là tùy tùng của Lạc Việt
công tử, chỉ hành sự theo lệnh công tử. Vì vậy, chuyện bắt sơn phỉ đẩy lui
yêu thú, các vị cứ đa tạ chủ nhân bọn ta là được rồi." Đoạn bước tới bên
cạnh Lạc Việt, mắt sáng rỡ dưới ánh mặt trời, "Chủ nhân, không còn sớm
nữa, chúng ta mau lên đường thôi."

Lạc Việt đần người, phát hiện mọi ánh mắt đều đang đổ dồn về mình.

Chiêu Nguyên cũng thuỗn mặt ra, nó ngơ ngác hết nhìn Lâm Tinh lại nhìn
Lạc Việt, sau mới sực hiểu, Lâm Tinh đang lợi dụng cơ hội này giúp Lạc
Việt gây dựng danh tiếng.

Đây vốn là việc nó nên làm. Chiêu Nguyên hết khâm phục Lâm Tinh rồi

lại trách thân, vì sao những chuyện thế này nó luôn không nghĩ đến, vì sao
những việc nó nên làm luôn phải để người khác làm thay? Lạc Việt cố đẩy
lui cảm giác mất tự nhiên, cung tay nói với mọi người, "Vậy chúng tại hạ
xin cáo từ." Đoạn quay mình sải bước về phía cổng thành.

Đám người tới tiễn vẫn đứng bên đường nhìn theo cho đến khi họ khuất

dạng. Nam Cung thiếu gia thấp giọng hỏi Nam Cung Nhị phu nhân, "Thẩm
nương, người thấy sao?"

Nam Cung Nhị phu nhân đăm chiêu nhìn theo, yêu kiều nói, "Mấy thiếu

niên này còn thiếu kinh nghiệm giang hồ, bọc lót cho nhau cũng chưa tốt,
tiểu cô nương nói dối quá lộ liễu."

Nam Cung thiếu gia phe phẩy cây quạt trong tay, "Thẩm nương nói rất

phải, tên Lạc Việt kia tuy luôn dẫn đầu, tưởng chừng thủ lĩnh của mấy
người này, nhưng vẫn không che đậy được khí chất tầm thường."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.