LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 470

Nhưng trong sơn động của thỏ tinh, Lạc Lăng Chi quả thật sắp chết đến

nơi, hoàn toàn không phải giả vờ, nếu tất cả đều là dàn dựng, thì sắp đặt
như thế cũng có phần hơi quá tinh diệu. Chính vì có chỗ tưởng chừng là
không thể như vậy, Lạc Lăng Chi mới càng kỳ lạ.

Chẳng hiểu sao, Lâm Tinh thấy nhớ nhớ Thương Cảnh và tên Đỗ mọt

sách.

Chiêu Nguyên ngốc nghếch khù khờ, Lạc Việt dốc gan dốc ruột coi Lạc

Lăng Chi là huynh đệ, Ứng Trạch chỉ biết có ăn và lải nhải chuyện tình cảm
bị dối gạt, đều không trông mong được gì, giả như Thương Cảnh và Đỗ
Như Uyên ở đây, còn có thể trao đổi đôi chút. Dọc đường, Lâm Tinh âm
thầm quan sát Lạc Lăng Chi. Sau khi mọi chuyện sáng tỏ, Lạc Lăng Chi
vẫn giữ thái độ không khác gì bình thường, đi đường không nhiều lời, mọi
người nói chuyện, hoặc Lâm Tinh và Ứng Trạch đấu võ mồm, y chỉ ở bên
cạnh lắng nghe, thi thoảng cười cười, thậm chí còn tự lấy làm vui.

Đôi lúc y cũng chuyện trò với Lạc Việt, kể cho Chiêu Nguyên vài truyền

thuyết giang hồ, cùng Chiêu Nguyên tìm nguồn sông suối, lấy nước vào
bao. Giúp Lạc Việt săn thú rừng nhổ rau dại, nổi lửa làm cơm. Y ăn chay,
nên trước đó đã mua trong chợ huyện một chiếc nồi nhỏ đeo sau bọc hành
lý, trong khi Lạc Việt, Lâm Tinh, Chiêu Nguyên và Ứng Trạch gặm gà quay
ăn cá nướng, Lạc Lăng Chi lại đem chiếc nồi đó đi nấu rau dại ăn. Lâm
Tinh phát hiện, Lạc Lăng Chi trông có vẻ cứng nhắc nhưng thật ra lại rất
biết hưởng thụ, bên mình còn mang theo mấy lọ gia vị nhỏ, có muối,
đường, bột ngũ hương, bột ớt vân vân. Y ghi nhớ khẩu vị của từng người,
lúc giúp mọi người nướng thịt sẽ cho phần của Lạc Việt nhiều muối, phần
Lâm Tinh ít muối, phần của Ứng Trạch và Chiêu Nguyên thì thêm nhiều bột
ớt.

Buổi đêm tá túc nơi đồng hoang, dù không đến lượt y canh đêm, y cũng

sẽ dậy hai lần, tiếp thêm củi vào đống lửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.