LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 472

Chiêu Nguyên tỏ vẻ vô tội, "Cả hai mắt đều trông thấy, trước kia tỉ luôn

nhìn Lạc Việt, nhưng hai hôm nay chỉ toàn nhìn Lạc Lăng Chi."

Lâm Tinh tức tối bẹo lấy má nó, kéo sang hai bên, "Ngươi ngươi ngươi,

càng ngày càng thị phi. Sao ta lại thích Lạc Lăng Chi được chứ, ta trước giờ
chỉ thích Lạc Việt thôi."

Câu cuối cùng vừa buột ra, mắt Chiêu Nguyên lập tức tròn xoe, Lâm

Tinh vội bưng miệng, giật lui một bước. Chiêu Nguyên trân trối nhìn cô,
"Cuối cùng tỉ cũng thừa nhận."

Lâm Tinh lại bẹo má nó, "Làm gì có, ngươi vừa nghe nhầm đấy, là ta

nói sai nói sai, biết chưa hả?" Mặt Chiêu Nguyên bị vò qua vò lại đến phát
đau, chỉ đành tạm thời gật đầu khuất phục.

Bấy giờ Lâm Tinh mới buông tay, mặt đã đỏ bừng, hai mắt sáng lạ

thường, hừ mũi, "Được rồi, ta nói cho ngươi biết, ta nhìn Lạc Lăng Chi, là
vì nghi ngờ y sẽ gây bất lợi cho Lạc Việt, ta đang giúp Lạc Việt để mắt đến
y."

Chiêu Nguyên gật đầu, "Tôi còn nghĩ tỉ hoặc là thích huynh ấy hoặc là

nhận ra huynh ấy đích thực là người tỉ cần tìm."

Giọng Lâm Tinh lần nữa cao vút, "Sao có thể là y? Ngươi có chút

thường thức được không hả, đại anh hùng đều phải hào sảng, phóng khoáng
chứ!"

Tiếng Lạc Việt từ xa vọng lại, "Đang nói ai đấy, cái gì mà thường thức

hào sảng cơ?"

Chiêu Nguyên quay lại, chỉ thấy Lạc Việt và Lạc Lăng Chi đem theo thú

rừng rau dại cùng rảo bước đi tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.