LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 489

Người đi đường thi nhau liếc nhìn, không hiểu vì sao bọn họ lại ngồi ở

đấy. Một người bán hồ lô rong đẩy xe ngang qua trước mặt bọn họ, bánh xe
vấp phải viên đá trên đường, thân xe xóc lên, mấy quả hồ lô nhỏ từ trên xe
lăn lông lốc xuống. Chiêu Nguyên nhổm dậy, khom lưng nhặt giúp.

Người bán rong nói lời đa tạ, tiện thể hỏi thăm, "Tiểu huynh đệ, sao các

huynh đệ lại ngồi trước cửa tiệm quan tài thế?"

Chiêu Nguyên trả lời, "Chúng tôi muốn tìm ông chủ tiệm hỏi về một

người, nhưng ông ấy không chịu cho biết."

Người bán rong cười hỏi, "Người nào mà lại phải tới tiệm quan tài hỏi

thế?"

Chiêu Nguyên nói, "Chúng tôi muốn hỏi thăm về một thương nhân từng

ở đây mười mấy năm trước, tên là Lý Đình, nghe nói chỉ có Mã lão bản đây
biết."

Người bán rong vỡ lẽ, "À, các vị muốn hỏi thăm về đại kiếp nạn cách

đây mười mấy năm chứ gì? Mấy năm nay có không ít người tới đây hỏi
han, nhưng dân bản địa dạo ấy đã chết gần hết, chỉ còn lại vài người, một là
bấy giờ quá loạn, không nhớ rõ, hai là," người bán rong nhìn quanh, hạ thấp
giọng xuống, "chuyện liên quan đến quan phủ, ai dám nói bừa?" Đoạn lắc
đầu, đẩy xe bỏ đi.

Lạc Việt đứng bật dậy, "Thôi, đi thôi."

Chiêu Nguyên ngạc nhiên, "Huynh không đợi nữa sao?"

Lạc Việt nói, "Đợi cũng để làm gì đâu. Lâm Tinh nói đúng, người ta đã

không muốn cho biết thì kiểu gì cũng không mở miệng, đi thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.