LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 501

Nhưng một dãy tường bao cao ngất lại có thể tách riêng trong cái huyên

náo ấy một mảnh đất trời tĩnh lặng, ngồi một mình trong tiểu viện đằng sau
bức tường, dù là giữa vạn trượng hồng trần của thế gian phàm tục, lại vẫn
nằm ngoài hồng trần. Đáng tiếc, càng gần ngày cáng đáng cái chức quốc sư
đau đầu kia, hắn càng khó lòng thưởng thức sự tĩnh lặng và an nhàn này.

Tiểu đồng áo đỏ, như một con thỏ chạy vụt tới, "Chủ nhân, chủ nhân."

Phụng Đồng nhíu mày đặt tách trà trong tay xuống, hắn sốt ruột vì phải

ở bên thái tử, dọc đường thấy gã toàn làm chuyện ngu ngốc mà phiền lòng,
bèn về kinh trước tận hưởng nốt mấy ngày thanh nhàn, ai ngờ về rồi lại
càng không được thư thái. Tiểu đồng giơ cuốn sách đang cầm lên, "Chủ
nhân, tin tức vừa báo về, bên phía long tộc và tên Lạc Việt kia có động tĩnh
mới. Chủ nhân có muốn xem không?"

Ồ, thì ra lũ ngốc lại còn có tin mới. Phụng Đồng dửng dưng nói, "Không

cần, ngươi thuật lại ý chính với ta là được rồi." Một gã thiếu niên ngớ ngẩn,
cộng thêm một con rồng nhỏ còn ngớ ngẩn hơn, chốc lát sao có thể gây ra
sóng to gió lớn gì.

Tiểu đồng cung kính cúi đầu, "Rồng, kỳ lân và Lạc Việt định cùng đi

tham gia hội kén rể của quận chúa Tây quận. Bọn chúng đã tới Tử Dương
trấn rồi."

Ồ, Lạc thiếu niên định đi lễ tế cha mẹ ư? Phụng Đồng đón lấy cuốn sách

trong tay tiểu đồng, giở ra đọc. Tiểu đồng nhỏ giọng hỏi, "Chủ nhân, cần
dùng đối sách gì không ạ?"

Phụng Đồng lãnh đạm nói, "Tạm thời không cần." Hắn nhìn chăm chăm

vào một trang, "Nhưng mà, lát nữa đem cuốn sách này tới cho Phụng Ngô,
hỏi xin bản sao của tất cả các ghi chép hiện có về Bạch Lý thị. Dù sao cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.