LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 523

Một nam tử mình vận trường bào long vân màu vàng kim đứng cách nó

vỏn vẹn ba bước chân. Chiêu Nguyên mở to mắt, "Phụ... phụ vương."

Hạc Cơ Tử ôn hòa cười với Lạc Việt, "Việt nhi, chuyến đi này, con vất

vả nhiều rồi."

Thần Thượng nở nụ cười dịu dàng, "Nguyên nhi, con gầy quá!" Hự...

A...

Việt nhi...

Nguyên nhi...

Lạc Việt toàn thân nổi hết da gà. Chiêu Nguyên rùng mình, vảy dựng

lởm chởm.

Lạc Việt đưa tay sờ thắt lưng. Chiêu Nguyên siết chặt tay phải.

Một đạo kiếm quang, một quả cầu sáng, đồng thời giội tới Hạc Cơ Tử

và Thần Thượng.

"Sư phụ lão tử cả đời không biết nói mấy câu sến súa như vậy!"

"Phụ vương ta không đời nào cười đáng ghét đến thế!"

"Rắc rắc" mấy tiếng giòn tan, bóng hình Hạc Cơ Tử và Thần Thượng vỡ

vụn thành cát bụi.

"Keng" một tiếng, Lạc Lăng Chi đánh chiêng điểm canh. Chỉ thoáng

chốc, đèn đóm sao sa, dòng người nô nức, hàng quán san sát, đều nhất loạt
mất tăm. Đêm đen cô tịch, đường phố cô tịch, trở lại là buổi đêm tĩnh mịch
của Tử Dương trấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.