LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 597

lứa với muội, nghe nói tướng mạo anh tuấn, tài học hơn người, tu tập huyền
đạo từ nhỏ, võ công cao cường. Đấng lang quân như thế có thể khiến nữ
nhân khắp thiên hạ ngưỡng mộ đến chết. Muội tốt số hơn ta nhiều. Về sau
có khi còn được làm hoàng hậu. Nếu bây giờ muội đã là hoàng hậu thì tốt
biết bao, ta cũng chẳng phải dùng hạ sách này."

Đàm Đài Dung Nguyệt lắc đầu, "Tự cổ chí kim, nào ai sống được một

đời yên ổn nơi hậu cung. Ngươi tranh ta đấu, đâu đâu cũng là tâm cơ.
Chẳng thà kiếm một người làm ruộng, đánh cá, chỉ cần không đói bụng, đủ
sống, đôi bên thành tâm đối đãi, hai người cùng bầu bạn đến già còn hơn."

Sở Linh quận chúa cười giễu, "Đúng là lời nói của đại tiểu thư không

hiểu được sầu muộn nhân gian, nếu quả thật đem muội gả cho một kẻ làm
vườn, đánh cá, nếm trải khổ cực rồi, muội sẽ biết những lời vừa nói xuẩn
ngốc nhường nào. Trên đời này, có thứ gì mà không phải giành giật? Trời
cao chỉ chiếu cố người thông minh, khôn sống mống chết." Đoạn cầm lấy
tay Đàm Đài Dung Nguyệt, "Muội muội tốt, ta phải nhắc muội trước, nếu
không mạnh hơn người khác, thứ vốn dĩ là của muội, bất kể lớn hay nhỏ,
cũng sẽ biến thành của người khác."

Đàm Đài Dung Nguyệt chỉ cười. Con chim non trên vai nàng đập cánh,

nhảy phóc một cú, lao thẳng đầu về phía Chiêu Nguyên.

Chiêu Nguyên sững sờ, bất giác giật lui, chim non húc bịch vào ngực

nó, vỗ cánh ngoạm lấy cổ áo nó, tuột vèo xuống vai nó, lại cố vỗ cánh nhảy
lên, mổ vào một bên mặt Chiêu Nguyên, dụi đầu ra sức cọ cọ vẻ thân thiết.
Chiêu Nguyên chân tay lóng ngóng, Lâm Tinh vốn định giơ tay ra phủi con
chim hộ Chiêu Nguyên cũng đờ người.

Hoàng nữ dựng đứng cặp mày, quát về phía này, "Là ai?"

Chiêu Nguyên và Lâm Tinh còn chưa kịp đánh bài chuồn, Đàm Đài

Dung Nguyệt, Sở Linh quận chúa và những người khác trong phòng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.