LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 601

sáu, mười người đi theo hắn là binh tốt mới gia nhập quân doanh, vẻ mặt ai
nấy đều ủ rũ.

Cũng may hồi ở Thanh Sơn, Lạc Việt từng có kinh nghiệm luyện công

cho các sư đệ. Trước tiên cho bọn họ xếp thành hàng. Dạy bọn họ múa gậy.

Trong mười binh lính, có ba người cụp mắt làm bộ không nghe thấy,

năm người cầm gậy cố ý lắc qua lắc lại, chỉ có hai người tuân theo chỉ dẫn
của Lạc Việt, nhưng gậy xoay chưa được nửa vòng đã rơi côm cốp xuống
đất. Lạc Việt bất lực nhìn quanh, phát hiện ra lính của những người khác
cũng chẳng hơn gì lính mình. Mấy gã xuất thân võ sư tiêu cục còn đỡ, đã
huấn luyện được ra tấm ra món, còn đám công tử thế gia ai cũng lộ vẻ bó
tay hết cách.

Lạc Việt liếc thấy hai thiếu gia Văn Tế và Nam Cung Cầm đang mỉm

cười cung tay ôm quyền vẻ nho nhã nói gì đó với số lính kia, rồi binh lính
của họ ai nấy đều mặt mày chán chường, thả lỏng tư thế đứng xộc xệch đủ
hình đủ dạng, có kẻ còn ngáp lớn.

Ở một góc thao trường, Tôn Bôn cũng đang nói chuyện với đám binh

lính, nhưng trông rất vui vẻ tâm đầu, chốc chốc lại rộ lên một tràng cười,
vài tên còn ngồi luôn xuống đất.

Lạc Việt thầm được an ủi ít nhiều, hắn tuy trên không với tới, nhưng

dưới cũng còn chạy theo xa. Tự xét thấy múa gậy hời hợt bên ngoài chỉ là
râu ria không quan trọng, vẫn nên gây dựng từ nền móng thì hơn, bèn luyện
cho lính của mình chống chân đứng tấn trước. Mấy người này không hài
lòng, nói với Lạc Việt, "Tiểu ca, lúc thế này lúc thế kia, rốt cuộc muốn làm
gì đây? Ra chiến trường là phải xông pha, kiểu tấn này, chỉ dùng lúc đi nhà
xí được thôi."

Lạc Việt nói, "Các vị chớ đùa với ta. Trong quân đội cũng phải luyện

đứng tấn chứ, hạ bàn có vững mới tính đến chuyện hành quân, bằng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.