LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 614

Chiêu Nguyên đứng dậy, chắn trước mặt Lạc Việt, "Tôi không phải

trộm."

Hoàng nữ chun mũi, "Chính là ngươi! Trộm nghe lén. Hôm trước ta

không cách nào đuổi theo được, mới để các ngươi chạy mất. Ta..." Ả còn
chưa nói hết câu, một túm vàng óng bên vai đã phi ra, đâm sầm vào Chiêu
Nguyên, dính lấy vai nó.

Hoàng nữ giậm chân, "Này này, A Hoàng, quay lại đây."

Lạc Việt ngạc nhiên hỏi, "Đây là gì?" Ngón tay chìa ra chỉ túm lông

vàng đang ngả vào cổ Chiêu Nguyên. Túm lông vàng lập tức quay đầu lại,
mổ một nhát vào ngón tay hắn, thân thiết cọ xát. Hoàng nữ tức tối nghiến
răng, "Cái đồ ai cũng thân quen này, quay lại đây."

Lạc Việt không kìm được bật cười ha hả, Chiêu Nguyên cũng cười.

Hoàng nữ giơ tay túm lấy con chim non trên vai Chiêu Nguyên, chim non
không chịu, ra sức vùng vẫy trong tay ả. Hoàng nữ cong ngón tay búng đầu
nó, "Ngươi, ta trở về nhất định mách với quân thượng và Phụng Đồng ca ca.
Ngươi cứ chờ đấy."

Chim non rụt cổ, vẫn không thôi ngọ nguậy. Lạc Việt cười hì hì bắt

chuyện, "Phụng hoàng cô nương, có phải cô phụng mệnh quân thượng nhà
cô và Đồng công tử tới bắt chúng ta không?"

Cặp mắt trong veo của hoàng nữ quét qua Lạc Việt và Chiêu Nguyên,

"Phụng hoàng bọn ta ai có chức trách kẻ nấy, chỉ cần không phạm tới
chuyện ta quản, ta sẽ chẳng lo chuyện không đâu. Nhưng, mấy tên trộm
nghe lén có dụng tâm khác bị ta bắt được rồi thì quyết không tha."

Chiêu Nguyên chột dạ giải thích, "Chúng tôi, chúng tôi chỉ là muốn xem

Đàm Đài tiểu thư trông như thế nào, tò mò thôi mà."

Hoàng nữ cười nhạt, "Ngươi định lừa ai!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.