LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 655

Lạc Việt đã không còn ấn tượng rõ nét về cha Tiểu Nguyệt Lượng, chỉ

nhớ khi đó ông chưa già, nhiều nhất chỉ độ ba mươi tuổi, khôi ngô nho nhã,
đối đãi với người khác vô cùng ôn hòa, không ngờ bây giờ lại là thừa tướng
đương triều. Lạc Việt thầm than, thì ra đại vận hội ngộ quý nhân của bản
thiếu hiệp đã phát tích từ ngày nhỏ ư?

Đàm Đài Dung Nguyệt mỉm cười, "Con diều chim én đó, muội giữ rất

lâu, cuối cùng bị ẩm hỏng mất. Diều sau này chơi, không có con nào bay
được cao như nó cả."

Thấy giữa Lạc Việt và Đàm Đài Dung Nguyệt lại xuất hiện một dải

không khí lấp lánh, Chiêu Nguyên lo lắng lén liếc sang Lâm Tinh. Lục La
phu nhân nói, "Vậy hai vị lần này hội ngộ, Lạc Việt thiếu hiệp lại cứu được
Đàm Đài tiểu thư, có thể nói là niềm vui bất ngờ." Bà đảo mắt nhìn sang
Lạc Việt, "Đúng rồi, Lạc thiếu hiệp, lần này thiếu hiệp tham gia hội kén rể,
có thể nhờ Đàm Đài tiểu thư vun vào cho mấy câu trước mặt quận chúa."

Lạc Việt ngập ngừng cười gượng, "Vẫn cứ dựa vào sức mình thì mới

công bằng."

Đàm Đài Dung Nguyệt tán thành, "Phu nhân dạy rất phải, mấy lời nói

tốt muội sẽ giúp huynh rủ rỉ."

Lục La phu nhân mỉm cười đứng dậy, "Nếu Lạc thiếp hiệp có thể làm

quận mã, Đàm Đài tiểu thư trở thành thái tử phi, mai sau sách phong hoàng
hậu, thì đúng là mọi người cùng vui."

Nghe xong câu này, cả hai bỗng đổi ra trầm mặc. Đàm Đài Dung

Nguyệt cụp mắt, "Không còn sớm nữa, vì gặp lại cố nhân, nhất thời vui
mừng mà làm lỡ dở thời gian của các vị."

Lạc Việt đứng dậy, "Ừm, vậy, đêm đã khuya, chúng tại hạ xin cáo từ.

Muội... Đàm Đài tiểu thư và Lục La phu nhân nghỉ ngơi cho sớm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.