LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 689

Đỗ Như Uyên, ngậm ngùi thở dài, "Sao ngươi lại không trúng độc chứ? Rõ
ràng chỉ có Lạc Việt uống món canh sen hầm của bà già lắm chuyện Lục La
ấy, ngươi không hề uống, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta đã nghĩ, nếu ngươi
cũng chết ở đây cùng tất cả lũ nam nhân thối tha kia, người khắp thiên hạ
đều biết, Nam thế tử vì Tây quận mà bị Bắc quận đầu độc, sẽ thú vị nhường
nào."

Dưới thành lâu, lại có tiếng lính truyền lệnh cao giọng quát, "Trấn Tây

vương phủ, còn không mở cổng thành, ngay An Thuận vương cũng không
cách nào điều đình nổi đâu, vì bách tính Tây quận, xin thận trọng hành sự."

Sở Linh quận chúa đứng bên tường thành chống cằm, "An Thuận

vương, An Thuận vương giỏi giang lắm sao? Chẳng phải cũng là một tên
nam nhân ti tiện, trong nhà có thê thất, còn ra ngoài dụ dỗ một ả tiện nữ,
sinh ra một thứ tiện chủng, đùn lên làm thái tử. Ha ha, Tây quận? Tây quận
là của ta, ta muốn nó là của ta thì nó phải là của ta." Cô quay sang Văn Tế,
"Đi, đem ả tình phụ và đứa con dâu của An Thuận vương trói lên cổng
thành cho ta, chớ nói với bọn chúng.

Đợi lũ này phá cổng xông vào thì đập chết luôn hai con đàn bà đó."

Dứt lời cô ta chợt nhìn lên bầu trời trong thành, bỗng trợn tròn hai mắt.

Binh lính bên dưới và dân chúng trong thành cũng ồ lên kinh ngạc.

Trên bầu không phương Nam, một con phụng hoàng bảy màu lấp lánh

nâng một cỗ kiệu lộng lẫy sải cánh bay tới, lượn vòng phía trên tường
thành.

Có thứ gì đó đập bụp xuống đầu Chiêu Nguyên, nhảy vào lòng bàn tay

nó.

Là một tờ giấy bị vo tròn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.