LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 162

Lúc ăn sáng, Chiêu Nguyên ngồi trong góc khuất húp cháo, vừa vươn

đũa về phía chiếc bánh rán mới được bày lên bàn, thì một đôi đũa khác đã
gắp bánh lên, bỏ vào đĩa Lạc Việt, đồng thời đôi đũa ấy lại gắp một chiếc
bánh bao chay nóng hổi đặt xuống chiếc đĩa trước mặt nó.

Lạc Việt thản nhiên nói, "Vừa bị thương, ăn ít dầu mỡ thôi."

Nhưng tôi khỏi rồi mà. Chiêu Nguyên cắn một miếng bánh bao, nuốt

câu này vào bụng. Có lẽ Lạc Việt vẫn còn giận việc nó quản chuyện không
đâu.

Ăn xong bữa, mọi người tính tiền rời khỏi nhà trọ.

Trong ánh nắng ấm áp, bọn họ ra khỏi Đồng Huyện, thấy Lạc Việt

ngoảnh lại nhìn về phía cổng thành, Lạc Lăng Chi nói, "Tâm tình Việt
huynh chừng như rất phức tạp."

Lạc Việt cười khổ, "Biết được cha mình có khả năng là kẻ bạc tình, có

thể không phức tạp sao?"

Dù vì trận tàn sát đó mà cha hắn không thể làm tròn lời hứa với Ngọc

Kiều, nhưng lúc bấy giờ, có lẽ cha mẹ hắn đã thành thân, thậm chí hắn đã
thành hình trong bụng mẹ, bất luận ra sao, cha hắn cũng đã phụ bạc một
trong hai người họ.

Lâm Tinh khẽ nói, "Không chừng trong chuyện này còn ẩn tình gì đó

mà chúng ta chưa biết."

Lạc Việt thở dài nói, "Có lẽ."

Lâm Tinh hơi biến sắc mặt, định nói gì thêm, nhưng rồi lại thôi.

Đến trưa, họ đành kiếm vài con chim dại thú hoang ngoài đồng lót dạ.

Lạc Việt xé hai chiếc cánh gà nướng đưa cho Chiêu Nguyên, "Cho đệ đấy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.