LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 22

Phụng Đồng ung dung đáp, "Xin quận chúa yên tâm, xưa nay phàm

những kẻ có liên quan tới rồng, bản triều đều giết chết không tha."

Cặp mắt Sở Linh quận chúa ánh lên nhẹ nhõm. Dường như lại nghĩ ra

chuyện gì đó, cô ta liền cúi mặt xuống, cắn môi vẻ do dự, chần chừ một
thoáng mới lên tiếng, "Tiên sinh... ta còn có một chuyện này..."

Phụng Đồng nhướng mày, vẻ hứng thú. Sở Linh quận chúa lưỡng lự,

"Dung Nguyệt cô ấy... và Đàm Đài thừa tướng... dường như mười mấy năm
trước từng quen biết Lạc Việt... giao tình rất sâu sắc. Thuở nhỏ Dung
Nguyệt còn là bạn thanh mai trúc mã của Lạc Việt. Dung Nguyệt là tỉ muội
tốt của ta, Đàm Đài thừa tướng cũng là bậc quân tử chính trực, ta tin bọn họ
nhất định không làm ra những việc gây tổn hại tới triều đình. Có điều sự
tình trọng yếu, nghe đồn Dung Nguyệt sắp trở thành thái tử phi, ta nghĩ
mình vẫn nên nói ra việc này trước là hơn."

Phụng Đồng cười đáp, "Quận chúa nói phải lắm." Đoạn hắn đứng dậy,

phủi phủi tay áo, "Ta vẫn còn một việc rất muốn hỏi. Một vạn binh mã của
Trấn Tây vương phủ sao lại bị Lạc Việt xúi giục làm phản, nằm dưới quyền
điều động của hắn? Ta đã tra cứu quân báo, một vạn quân đó đều là binh mã
tinh nhuệ của Tây quận."

Sắc mặt Sở Linh quận chúa lại tái thêm mấy phần, thần sắc kinh hoàng,

cặp mắt đã rân rấn nước, chưa kịp lên tiếng, Phụng Đồng đã giơ tay ngăn
lại, "Có điều quận chúa không khỏe, chuyện này khỏi cần trả lời nữa. Ta
biết, quận chúa nhất định có hơn mười đáp án chặt chẽ cẩn mật không chê
vào đâu được để dành cho ta."

Sở Linh quận chúa biến hẳn sắc mặt, ánh lệ loáng lên trong mắt, nhưng

đã bị làn mi rũ xuống xua tan, cô ta nghẹn lời, giọng đầy ủy khuất, "Phụng
tiên sinh nói vậy là có ý gì đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.