LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 31

Nhưng ta đang nghĩ xem nên đánh thế nào."

Tôn Bôn nhắc nhở, "Quyết đoán giùm chút đi, không còn thời gian cho

thiếu hiệp nghĩ ngợi lâu la đâu." Nói rồi, gã dẫn theo Phi Tiên Phong, sải
bước bỏ đi.

Lạc Việt đứng dậy đi qua đi lại hai bước, đoạn lại gãi đầu, "Ta ra ngoài

dạo một vòng xem."

Lâm Tinh toan đi theo, chợt Lạc Lăng Chi nắm lấy tay áo cô, Thương

Cảnh trên đầu Đỗ Như Uyên cũng lắc đầu với cô.

Lạc Việt bước ra khỏi đại sảnh, tìm một góc yên tĩnh trong hậu hoa viên

ngồi xuống. Trấn Tây vương phủ hiện đã trở thành đại bản doanh của quân
phiến loạn bọn họ, chỉ còn linh đường của phu phụ Tây quận vương và tiểu
thế tử. Những màn trướng đèn lồng dùng trong việc tang lễ vẫn giăng khắp
nơi, toát ra một thứ không khí lạnh lẽo giữa tiết trời nóng nực. Cảm giác vô
dụng cứ xoáy vào lòng Lạc Việt, hắn thở dài thườn thượt. Nằm trong lòng
Lạc Việt, Chiêu Nguyên nhỏ giọng an ủi, "Đừng lo, từ từ học rồi sẽ biết mà,
hiện giờ tôi cũng vẫn mơ hồ, chẳng rõ hộ mạch thần phải làm những việc
gì, làm sao mới có thể giúp được huynh, nhưng Ứng Trạch nói, những
chuyện này, bản thân phải từ từ lĩnh ngộ thôi."

Lý lẽ của nó chẳng hề an ủi được Lạc Việt, trái lại còn làm hắn rầu rĩ

thêm.

Phải rồi, hắn và hộ mạch long thần của hắn căn bản còn chưa được coi

là gà mờ nữa kìa. Hắn ngồi ngây ra đó hồi lâu chẳng tìm được biện pháp gì,
đành vòng vào sảnh, thấy mọi người đều đã giải tán, chỉ còn lại Lâm Tinh
và Ứng Trạch. Vừa trông thấy hắn, Lâm Tinh đã đứng bật đậy hỏi xem đã
nghĩ được cách gì chưa.

Lạc Việt lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.