LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 329

Cô quay sang nhìn ảo ảnh bên trên tấm khăn của Hà lão trượng, đoạn

cau mày lắc đầu. Một nữ tử trẻ tuổi đắp tấm chăn mỏng rách tươm nằm trên
chiếc giường đất cũ kỹ, một bà lão đang ngồi đầu giường trông, nước mắt
hai hàng. Bụng nữ tử kia nhô cao, rõ ràng là đang mang thai. Bạch Chi nói,
"Nữ nhân này có thể cứu được, nhưng đứa nhỏ trong bụng cô ta e khó giữ."
Chiêu Nguyên nhìn kỹ, quả nhiên thấy thân hình nữ tử bao phủ bởi một
luồng sinh khí nhàn nhạt, nhưng phần bụng lại xám xịt như tro tàn. Bạch
Chi lại nói, "Đứa nhỏ này vận số đã định, không thể ra đời, ta cũng chẳng
còn cách nào. Có điều lần này ba người sống đều có thể cứu được, cũng
tốt." Đoạn vỗ hai tay vào nhau, lập tức những ảo ảnh biến mất, đóa sen và
thẻ hương trên bàn hóa thành tro bụi, riêng chiếc khăn tay chỉ hóa tro một
nửa, còn một nửa vẫn nằm trên bàn. Nữ Phụng Lạc Tình thấy tình hình đó,
bèn khom nguời vái ba vái rồi đứng dậy, đang định nhấc ba chiếc bình bạc
trên bàn lên, chợt Bạch Chi xua tay, cả ba chiếc đều đổ nhào, đập vào mặt
bàn, phát ra tiếng lanh canh. Lạc Tình lập tức quỳ xuống dập đầu ba lần rồi
đứng dậy dựng mấy chiếc bình lại, nhét nửa tấm khăn còn lại vào ống tay,
lui ra khỏi điện.

Chiêu Nguyên không nhịn được hỏi, "Như vậy là sao?"

Bạch Chi đáp, "Như vậy chứng tỏ hôm nay ta mệt lắm, mai sẽ nói tiếp."

Quả nhiên, bên ngoài điện vang lên giọng nói dịu dàng của Lạc Tình,

"Hôm nay không tiện xin nước, tối mai mới được."

Bách Lý Thần ồm ồm hỏi, "Ngày mai có chắc xin được không? Thánh

Cô đừng làm quấy quá nhé."

Lạc Tình vội đáp, "Xin các hạ yên tâm."

Mộ Luân bức thiết hỏi, "Xin hỏi Thánh Cô, bệnh tình mẫu thân tại hạ..."

Lạc Tình đáp, "Công tử yên tâm, lệnh đường sẽ khá lên thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.