LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 337

thôi." Chiêu Nguyên lo lắng nắm lấy cánh tay hắn, bỗng nhác thấy đền thờ
bên cạnh như một mảng mực loang ra trong sương mù, mờ mịt hẳn đi.

Chiêu Nguyên rùng mình, định thần nhìn lại, thấy đền thờ vẫn sờ sờ

ngay trước mắt. Một bóng trắng quen thuộc ôm gối ngồi trên nóc điện, lắc
lư nhìn về phía này. Lạc Việt nhìn Chiêu Nguyên đang ngây ra, rồi lại nhìn
về phía đền thờ, lẳng lặng huých khuỷu tay vào người nó, "Không đi chào
hỏi người ta ư?"

Chiêu Nguyên há miệng toan nói, chợt thấy Lạc Vĩnh từ trong điện đi

ra, tươi cười chào bọn họ, "Vừa hay ba vị ở đây, trưởng thôn sai chúng tôi
tới hỏi mấy vị, có bằng lòng ở lại tệ thôn thêm mấy ngày không?"

Trước giờ Lạc Việt vẫn có cảm giác chuyện ở Linh Cố thôn lần này liên

quan rất lớn tới Hòa thị hoàng tộc bốn trăm năm sau, đang định kiếm cớ ở
lại mấy hôm, nào ngờ trưởng thôn lại chủ động lên tiếng mời khách, hắn
mừng ra mặt, ôm quyền đáp, "Mong còn không được, đa tạ đa tạ."

Khanh Dao cũng chắp tay nói, "Vậy phải làm phiền các vị nữa rồi."

Lạc Vĩnh nói, "Trưởng thôn còn vài chuyện muốn bàn bạc với các vị,

mời các vị vào trong đền nói chuyện."

Lạc Việt, Chiêu Nguyên, Khanh Dao theo Lạc Vĩnh vào một gian phòng

ngách của thần điện. Trưởng thôn vẻ mặt lo âu đang đứng trong đó, đợi Lạc
Vĩnh lui xuống, khép cửa phòng lại, lão bèn vái bọn Khanh Dao một vái
thật dài. Lạc Việt kinh ngạc, vội cùng Khanh Dao đỡ trưởng thôn dậy, "Vãn
bối vạn lần không dám nhận đại lễ như vậy đâu. Tụng ông có gì căn dặn,
xin cứ nói ra đi."

Trưởng thôn nói, "Tuy lão ẩn cư sơn cốc, ít trải việc đời, nhưng cũng

sống lâu hơn vài năm, hiểu đôi chút thuật xem tướng. Ba vị xuất thân từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.