LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 342

Cuối cùng quyết định sẽ do Khanh Dao cùng trưởng thôn và Lạc Tình

cứu trị cho cây hòe, còn Lạc Việt và Chiêu Nguyên ở bên bảo vệ. Muốn cứu
sống cây hòe phải làm phép vào giờ Tý, liên tục ba ngày. Đợi cứu được cây,
mới lại có thể cử hành nghi thức cầu thuốc. Khanh Dao theo trưởng thôn và
Lạc Tình học trận pháp để cứu cây, còn Lạc Việt cùng Chiêu Nguyên quay
về chỗ ở trước, báo với ba người kia chuyện này. Ra khỏi thần điện, Chiêu
Nguyên bắt gặp Bạch Chi ngồi vắt vẻo trên tường, thấy gương mặt cô lộ vẻ
suy yếu, Chiêu Nguyên quan tâm hỏi, "Xem ra ngươi hơi khó ở, có liên
quan tới việc cây hòe bị đổ không?"

Bạch Chi gật gật đầu, sợi xích bạc trên tay trái cô đã biến thành màu

đen, tay áo trái cũng thấp thoáng khí xám, "Giờ ta mệt lắm, đa tạ ngươi đã
chịu ở lại giúp ta."

Chiêu Nguyên đáp, "Giúp ngươi không phải ta, mà là Khanh Dao đạo

trưởng. Pháp lực của ta không giúp được gì, chỉ có thể ở bên cạnh bảo vệ
thôi."

Bạch Chi cười thản nhiên, "Bảo vệ cũng là giúp mà. Tóm lại là phải đa

tạ." Trông cô tươi cưòi như vậy thật khác xa thái độ lạnh lùng ngạo mạn khi
trước, Bạch Chi nhìn Chiêu Nguyên như muốn nói gì đó, nhưng rồi lại thôi,
nhẹ nhàng bay vào chính điện.

Lạc Việt vỗ vỗ vai Chiêu Nguyên đầy thâm ý.

Mộ Luân vô cùng sốt ruột, mẫu thân gã lâm bệnh hiểm nghèo, không trì

hoãn lâu được nữa. Nghe Lạc Việt nói xong, gã sa sầm mặt lao ra khỏi
phòng, đi thẳng tới thần điện. Bệnh của thê tử Bách Lý Thần là cố tật chứ
không phải bệnh nặng, vì thế trông hắn khá bình tĩnh. Hà lão nằm trên
giường xoay mặt vào trong, chẳng buồn để ý đến lời Lạc Việt.

Lạc Việt và Chiêu Nguyên rảnh rỗi, bèn tới chỗ Cửu thẩm phụ giúp. Lạc

Việt ra sau nhà lấy củi, nhác thấy Bách Lý Thần trong sân, tay cầm một con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.