LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 367

răng, đấm mạnh một quyền vào khoảng không bên cạnh, cao giọng, "Khanh
Dao sư tổ, con biết người nhất định ở quanh đây. Đồ tôn bị lão nhân gia
người giày vò mấy lần rồi, sao người không nói thẳng ra mà hết lần này
sang lần khác dẫn dắt con vào mộng ảo, rốt cuộc, người là vì cái gì?"

Giữa khoảng không mênh mang, chỉ có sương mù mờ mịt, chẳng ai đáp

lời hắn.

Lát sau, chợt vang lên tiếng sáo du dương, màn sương trước mặt Lạc

Việt và Chiêu Nguyên mở ra một cảnh tượng khác. Có điều, cảnh tượng này
không như những lần trước.

Bầu trời ở đây đỏ rực, dưới đất cũng chỉ toàn cát vàng và núi đá, có hai

kẻ đang đứng trên vách đá trơ trọi, một kẻ vận áo xanh nhạt, kẻ kia khoác
áo choàng đen, gió thổi tà áo bay phần phật.

"Tàn quân của yêu ma đều đã bị vây trong Đạn Thiên cốc, không đầy

mấy ngày nữa, trận chiến này sẽ kết thúc. Có điều Ma đế dũng mãnh, e rằng
khó mà tiêu diệt."

Kẻ áo đen bước lên một bước, lạnh lùng nói, "Vậy sứ quân ngày đêm

theo dõi bản tướng, lẽ nào vẫn ngờ rằng ta sẽ lại mật báo?"

Người áo xanh xoay người theo hắn, "Đâu có, tiểu tiên biết tướng quân

sẽ không làm vậy mà. Tiểu tiên phụng pháp chỉ Ngọc đế tới đây là để giúp
đỡ tướng quân, chứ nào có ý giám sát."

Kẻ áo đen dõi mắt nhìn ra xa, "Thôi đi, hiện giờ ta đã thành tội nhân của

cả thiên đình, dù ngươi có giám sát ta, cũng là phải thôi. Phụng sứ đã muốn
giúp đỡ bản tướng, thì làm giúp ta việc này." Hắn cởi bội kiếm đeo nơi thắt
lưng ra, trao cho người kia, "Khắp tam giới, chỉ mình ta biết cách giết Tham
Kỳ, nhưng sức một mình ta e không thực hiện nổi. Thanh kiếm này tên
Thiếu Thanh, vốn là một đôi với Vân Tung kiếm ta thường dùng, đều là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.