LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 473

Lạc Việt nói, "Thế nên ngươi mới giúp Phụng Tường đế giết anh cướp

ngôi, bản thân ngươi cũng đoạt lấy vị trí của long thần hộ mạch."

Cửu Lăng thở dài, "Đã vay thì phải trả, đây là đạo lý xưa nay không

đổi."

Rốt cuộc Lạc Việt đã hiểu ra chỗ lợi hại của phụng thần tộc chính là, từ

Phụng quân đến những tiểu phụng hoàng dưới trướng, ai nấy đều cho rằng
mình đứng về phía lẽ trời. Chiếm được lẽ trời thì muốn làm gì tùy thích.

Cửu Lăng nói, "Đây là toàn bộ câu chuyện ngươi muốn nghe, bản quân

từng cho Mộ thị cơ hội, nhưng Mộ Trinh thật không có tiền đồ, cũng chẳng
làm sao được. Hiện giờ," y khoát tay, song các quần thần đứng đó vẫn bị
định thân, không biết gì cả, "đợi giải khai phép định thân cho chúng, ngươi
sẽ là hoàng đế đời tiếp theo của Ứng triều, có thể nhân lúc này còn chưa
giải phép, nghĩ xem sau này nên làm thế nào đi."

LạcViệt lập tức đáp, "Lão tử bình sinh ghét nhất hai chuyện, một là bị

người ta đùa bỡn, hai là bị người ta thao túng. Có làm thịt ta ta cũng không
làm hoàng đế đâu."

Cửu Lăng vẫn ôn hòa, "Ngươi không làm hoàng đế thì con rồng kia làm

sao đây? Nó và bản quân hiện giờ đều đã kết huyết khế với ngươi rồi.
Ngươi không làm, kẻ chịu thiệt nhiều nhất cũng không phải ta đâu."

Lạc Việt uất đến nỗi lồng ngực như muốn nổ tung.

Cửu Lăng lại nói, "Hoàng đế đã chết, cha con Mộ thị cũng đã bại, hiện

giờ chỉ còn mình ngươi có thể ngồi lên vị trí này thôi. Ngươi trước giờ làm
việc đều quá cảm tính, hiện giờ cũng nên học cách cân nhắc đại cục đi."

Lạc Việt siết chặt nắm tay, toan phản bác thì Đỗ Như Uyên lên tiếng,

"Lạc Việt, y nói không sai đâu. Hiện giờ Ứng triều ngoại trừ huynh ra,
không còn ai có thể kế thừa hoàng vị nữa. Nếu huynh không làm hoàng đế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.