LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 485

Cửu Lăng đưa mắt nhìn qua đống tấu chương trên bàn, lại liếc Chiêu

Nguyên đang nằm trên vai Lạc Việt, dịu giọng nói, "Sư phụ sư thúc ngươi
đều đang ở chỗ Định Nam vương. Mộ Trinh và người của Thanh Huyền đã
tạm thời bị giam lại, ta vừa tới đó xem."

Xem ra Cửu Lăng vẫn tới đó với thân phận Lạc Lăng Chi, Lạc Việt hỏi,

"Lẽ nào Trọng Hoa Tử và đám người trong Thanh Huyền không biết thân
phận của ngươi?"

Cửu Lăng đáp, "Là Phụng Đồng nhờ An Thuận vương sắp xếp cho ta

vào Thanh Huyền, bấy giờ ta nghiêng về phía Mộ Trinh nên thâm nhập vào
Thanh Huyền để tiếp cận hắn hòng điều tra. Duy có Trọng Hoa Tử biết ta
có liên quan với An Thuận vương phủ, song lão chỉ cho rằng ta là một hộ vệ
được bố trí ở bên cạnh thái tử từ nhỏ mà thôi. Hiện giờ, bọn họ cũng chẳng
cần phải biết quá nhiều."

Thì ra là thế. Lạc Việt không nén được buột ra câu hỏi vẫn chôn giấu

trong lòng bấy lâu, "Lần đó chúng ta giữa đường bắt gặp ngươi bị trọng
thương..."

Cửu Lăng đáp, "Lần đó đích thực là Mộ Trinh ra tay đả thương ta, ta

biết các ngươi sắp đi ngang qua đó, nên cố ý để hắn đả thương."

Y nói hết sức nhẹ nhàng song Lạc Việt lại nghĩ đến thỏ tinh ngốc

nghếch Nguyệt Dao, sự lo lắng của mình khi thấy Lạc Lăng Chi trọng
thương, rồi hốt hoảng luống cuống cùng Lâm Tinh, Đỗ Như Uyên, Thương
Cảnh, dốc sức chữa trị cho y, cười nói, "Xem ra lúc bấy giờ Phụng quân
nhất định đã cười thầm lũ ngốc chúng ta. Có thể mua vui cho các hạ, chúng
ta quả là vinh hạnh vô chừng."

Nét mặt Cửu Lăng cứng lại, "Nói ra ngươi có lẽ không tin, song ta cũng

có lúc quên khuấy mất thân phận bản thân, cứ ngỡ rằng mình chỉ là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.