LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 49

giết Mao Vương Phúc trước, sau đó diệt An Thuận vương, đánh cho một
vạn quân thua tan tác, cuối cùng mới đánh thẳng một đường vào tận kinh sư
nhỉ."

Tôn Bôn nhướng mày, vẻ hờ hững, "Các người không nghe lời ta cũng

chẳng sao, có điều đừng trách ta không nói trước nếu thực sự muốn đánh
vào chỗ Vưu Trường Mạnh, chỉ cần hai ngàn quân, tối đa không quá ba
ngày."

Tiễn phó tướng chỉ cười nhạt, "Đa tạ Tôn thiếu hiệp có lòng nhắc nhở."

Đoạn rảo bước tới trước mặt Lý tướng quân, quỳ một gối xuống, "Xin

tướng quân ban cho ba ngàn binh mã, ngày mai thuộc hạ sẽ cầm quân ra
trận, trước hoàng hôn, nhất định hạ được Vưu Trường Mạnh."

Lý tướng quân quay sang khom lưng hỏi Lạc Việt, "Lạc thiếu hiệp..."

Lạc Việt đứng dậy, "Ngày mai tại hạ sẽ ra trận cùng Tiễn phó tướng. Tại

hạ chưa từng cầm quân, đây là lần đầu tiên xuất kích, mong Tiễn phó tướng
thể tất, cứ coi ta như một binh sĩ bình thường thôi."

Mọi người nghe nói đều sững sờ, sau đó thi nhau khuyên giải. Đỗ Như

Uyên lại giở bài thủ lĩnh thì chỉ cần cai quản chung, Lý tướng quân và hai
viên phó tướng luôn miệng khước từ, viện cớ rằng lần đầu ra quân, lại chỉ là
một cánh quân nhỏ, Lạc Việt không nhất thiết phải đích thân lâm trận, đám
nhân sĩ giang hồ đứng đầu là Nam Cung phu nhân và Nam Cung Cầm cũng
nhao nhao đông tình với Đỗ Như Uyên, cho rằng Lạc Việt chỉ cần ngồi đó
chỉ huy và bày kế là đủ. Lạc Việt xua tay, "Các vị không cần viện cớ giùm
tại hạ nữa, trong mấy ngày toàn thành bị vây kín này, kẻ vô dụng nhất chính
là tại hạ, mà thành bị vây có phân nửa nguyên nhân là do tại hạ, làm sao tại
hạ có thể rụt cổ nấp ở hậu phương, trốn tránh không ra trận được?" Dù sao
cũng phản rồi, kiểu gì cũng phải ra sa trường quyết một trận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.