LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 47

thảo còn lại trong thành, Lý tướng quân, hai vị phó tướng và Đỗ Như Uyên
không hẹn mà cùng đưa ra ý kiến, nội trong hai ba ngày phải tấn công ngay,
tốt nhất là nhân lúc địch quân hao binh tổn tướng chưa kịp bổ sung thì đoạt
lấy quyền chủ động. Tôn Bôn góp lời, "Nếu Lạc thiếu hiệp quyết đoán hơn
một chút, định được chủ ý, thì ngày mai chúng ta đánh ngay là hay nhất."

Đỗ Như Uyên cũng tán đồng, "Mai là Đoan ngọ, quỷ quái yêu ma

không dám làm loạn, nếu ngày mai chúng ta khai chiến, cũng đập tan được
lời bịa đặt của triều đình, miệt thị long thần là long yêu. Hơn nữa, đang dịp
lễ tết, địch quân lại ở sâu trong Tây quận, khó tránh nôn nóng thấp thỏm."

Lý tướng quân lại đề nghị nên khai chiến sau giờ Ngọ. Bình thường nếu

lâm vào cục diện bị vây cả bốn mặt thế này, muốn chủ động khai chiến,
thường chọn lúc sáng sớm, chạng vạng hoặc nửa đêm, nhưng lần này bọn
họ làm ngược hoàn toàn, may ra có thể khiến đối phương không kịp trở tay.
Tôn Bôn nói, "Muốn khiến cho An Thuận vương trở tay không kịp cũng
khó. Có điều giờ Ngọ quả là thời điểm tốt nhất. Chỉ là..." Gã liếc Lạc Việt,
đoạn nói, "Dùng bao nhiêu binh sĩ, xông ra ở hướng nào, còn phải chờ Lạc
thiếu hiệp cho ý kiến."

Lạc Việt hồi tưởng lại những phân tích về binh lực sau bữa ăn vừa nãy,

trong số bốn chủ soái, có vẻ hai viên tướng dưới trướng Bình Bắc vương là
Ngô Chi Minh trấn thủ mặt Tây và Vưu Trường Mạnh trấn thủ mặt Đông có
phần thua sút. Đặc biệt là Vưu Trường Mạnh, xem chừng yếu hơn cả.

Bèn lên tiếng, "Trước mắt có lẽ tấn công về phía Vưu Trường Mạnh là

chắc ăn nhất."

Bọn Lý tướng quân, Cao thống lĩnh đều gật đầu khen phải. Trong lòng

Lạc Việt lại nảy ra thêm vài ba chủ trương nữa, liền nói tiếp, "Nhưng ta
không biết nên dùng bao nhiêu binh nữa, theo tin tình báo thì dưới trướng
Vưu Trường Mạnh có năm ngàn quân..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.