LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 530

mấy vạn năm sau Khanh Dao lại giữ mạng cho ta, bọn chúng làm gì cũng
đúng, chỉ có ta làm gì cũng sai thôi."

Bạch Đường đáp, "Tiểu tiên vốn không liên quan đến chuyện này, mười

mấy năm trước, vì một chuyện bất ngờ mới vào Thanh Huyền, tham gia
trấn giữ các hạ, biết được những bí mật kia. Ta đâu cần lừa gạt các hạ làm
gì. Chuyện xưa trùng trùng, ai đúng ai sai, tiểu tiên không có tư cách phán
xét, Ứng Trạch tướng quân và Cửu Dao tiên quân rốt cuộc là kẻ địch hay
bạn bè của các hạ, chỉ mình các hạ mới phân định được thôi."

Tham Kỳ lùi bước.

Bạn bè ư? Hay kẻ thù? Làm sao phân rõ được đây?

Kẻ lão tưởng là bằng hữu, lại luôn giết lão, vứt bỏ lão, tính kế với lão.

Tới khi lão coi chúng là kẻ địch, thì lại được tiết lộ rằng, những kẻ giết lão,
vứt bỏ lão, tính kế với lão đó, đều là vì lão.

Rốt cuộc thế nào là đúng, thế nào là sai?

Rốt cuộc thế nào là địch, thế nào là bạn?

Thanh kiếm Ứng Trạch dùng gân cốt luyện thành đâm xuyên tim lão,

khiến cho tiên lực của Ứng Trạch vĩnh viễn lưu lại trong thân thể lão. Bởi
thế, dưới đầm nước lạnh buốt, ký ức của Ứng Trạch ghi lại trên Vân Tung
kiếm mới xâm nhập vào tim lão, xóa nhòa thần trí lão, những ký ức vốn
thuộc về Ứng Trạch, còn đọng lại trong đầu lão. Khi đã ngỡ rằng mình là
Ứng Trạch, lão vẫn ghi nhớ Tham Kỳ từng là huynh đệ của Ứng Trạch, dù
Tham Kỳ mưu mô tính kế với Ứng Trạch, Ứng Trạch vẫn muốn tha mạng
cho Tham Kỳ.

Nhưng mấy trăm năm trước, kẻ xưng huynh gọi đệ với lão kia, rốt cuộc

là muốn giám sát, hay là thật lòng kết giao, lão cũng không sao phân biệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.