LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 534

ngưng tụ pháp lực lại một điểm, một luồng sức mạnh quen thuộc quấn
quanh long khí của nó, rút hết pháp lực của nó ra, xô vào một nơi nào đó
trên thân thể Tham Kỳ. Giống như hôm ấy, Tham Kỳ dạy Chiêu Nguyên
luyện tập pháp thuật.

Luồng khí hung sát bốc lên ngút trời chợt đông cứng lại rồi từ từ nứt ra,

từng chút từng chút một rồi vỡ tan tành.

Sang chấn rung chuyển cả đất trời dừng lại.

Ứng long từ trên không rơi xuống.

Vài mảnh ký ức vụn bỗng hiện lên trước mắt, chính là rất lâu rất lâu về

trước, lúc lão còn là một con rồng nhỏ, từng đấu pháp thuật với Ứng Trạch
rồi trượt chân ngã từ trên mây xuống, Ứng Trạch thấy thế cuống quýt vỗ đôi
cánh ngắn ngủn, liều mạng lao theo lão, "A Mộc, A Mộc."

Chớp mắt lão đã ở giữa chiến trường, bị Ứng Trạch ép rơi xuống vách

núi, Ứng Trạch giơ tay, toan kéo lão, nhưng lại rụt lại.

Lại trong nháy mắt, lão đã bồng bềnh trên mây uống rượu, Khanh Dao

đứng tựa lan can trên một tòa gác cao cạnh đó, tà áo xanh nhạt bay lất phất
trong tiếng sáo.

"A Mộc, A Mộc..."

"Trạch huynh..."

Hai bóng hình lão khắc cốt ghi tâm luân phiên xuất hiện. Tham Kỳ ngơ

ngẩn nhắm mắt lại.

Thân thể ứng long giữa lúc tan tác đồng thời nhạt dần nhạt dần, nỗi cô

độc đằng đẵng suốt ngàn vạn năm sắp tiêu tan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.