LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 536

Lạc Việt lại quan sát hoa văn thủy tảo và màu sắc tấm trường bào, cùng

khí tức hết sức quen thuộc, bất đồ buột miệng, "Ngươi là long thần. Là thân
thích của Chiêu Nguyên ư? Hay là huynh trưởng? Hay là đồng tộc?"

Người kia chỉ nhìn hắn không đáp. Trong đôi mắt đen láy trong veo kia

là thần thái Lạc Việt dù tan thành tro bụi cũng không thể nào quên. Lạc Việt
há hốc miệng, gắng tìm kiếm những đường nét quen thuộc trên gương mặt
tuấn mỹ vô song kia.

Cuối cùng, hắn lắp ba lắp bắp, thốt ra một cái tên không thể nào,

"Ngươi...ngươi là... Chiêu Nguyên."

Người kia mỉm cười, "Lạc Việt." Đoạn giơ tay trái lên, trên tay trái y

hiện lên một pháp tuyến rực rỡ kim quang, nối tới tay trái của Lạc Việt,
quấn quanh một vòng thật chặt.

Pháp tuyến muốn phục hồi lại, cần người phải gọi ra tên của ta trước.

Lạc Việt vẫn không dám tin, "Ngươi là Chiêu Nguyên thật sao?" Thân

hình y còn cao hơn Lạc Việt khá nhiều, Lạc Việt nắm lấy cánh tay y lật đi
lật lại xem xét, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Rồng ngốc lớn thật rồi, còn tiến bộ nữa. Nhưng từ gương mặt cười ngây

ngô đột nhiên thành ra tôn quý đẹp đẽ thế này, thực cũng có phần lạ lẫm.

"Ha, hiện giờ đệ có phong thái thần tiên lắm, có thể làm tiên quan rồi."

Chiêu Nguyên cười vẻ khiêm tốn, "Cũng tàm tạm thôi." Đoạn rút tay áo

ra khỏi tay Lạc Việt, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, "Thân thể huynh đỡ
chưa?

Có chỗ nào khó chịu không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.