LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 538

Huống hồ hiện giờ hắn vẫn còn thắc mắc chưa thể giải đáp.

Nội thị tiến lại hầu hạ Lạc Việt rửa mặt thay đồ, một tên bẩm, "Đại Lý

Tự khanh cầu kiến điện hạ, họ đã lục soát xong An Thuận vương phủ, mới
thu được vài ba vật chứng, muốn mời điện hạ xem qua."

Lạc Việt hỏi, "Vật chứng ở đâu?"

Nội thị bước sang một bên, cao giọng gọi, "Truyền." Lập tức hai tiểu

thái giám khiêng một rương gỗ từ ngoài cửa bước vào. Nội thị lại nói, "Đại
Lý Tự khanh Tuân đại nhân vẫn đang ở ngoài cung đợi chỉ."

Lạc Việt nói, "Hôm nay bản vương có việc khác, cứ để vật chứng lại,

mời Tuân đại nhân về trước đã."

Nội thị "dạ" một tiếng, liền đi truyền lệnh. Lạc Việt tiện tay cầm một

cuốn trục trong rương mở ra, thấy trên cuốn trục đề một bài thơ, lạc khoản
là tên húy của An Thuận vương.

Bài thơ viết hết sức hào sảng, cũng vô cùng phóng khoáng.

Chiêu Nguyên đứng bên Lạc Việt, hạ giọng nói, "Lâm Tinh dặn tôi đợi

huynh tỉnh lại thì nhắn rằng, An Thuận vương đã giao chiến với Định Nam
vương ở cách kinh thành ba trăm dặm, tỉ ấy và Tôn Bôn đi trước tăng viện.
Tỉ ấy còn nói trong kinh thành có thể có gián điệp của An Thuận vương,
dặn huynh phải để ý đề phòng, canh giữ hoàng thành nghiêm ngặt."

Trong điện có cung nữ nên Lạc Việt không tiện đáp lời, chỉ khẽ gật gật

đầu, lòng không khỏi lo lắng. Hôm ấy Lâm Tinh và Thương Cảnh đều bị
thương, chẳng rõ hiện giờ thương thế của cô đã đỡ chưa?

Đối với cha con An Thuận vương, Lạc Việt cũng có phần thông cảm.

Nói cho cùng, bọn họ chỉ là con cờ của Phụng quân. Hiện giờ Phụng Ngô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.