LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 539

đã chết, hai người này cũng thành đồ bỏ. Phải xử lý ra sao mới phải đây?

Lạc Việt cuộn cuốn trục lại, thầm nghĩ muốn cởi chuông phải nhờ người

buộc chuông, đi tìm Cửu Lăng hỏi xem. Đúng lúc này, Chiêu Nguyên lại
nói, "Hôm qua Cửu Lăng cũng bị trọng thương, đang ở ngõ Ngô Đồng tĩnh
dưỡng. Bạch Đường tiên quân cũng dặn khi nào huynh tỉnh thì nhắn rằng,
nếu huynh muốn biết những tiền nhân hậu quả khi mình ra đời thì tới Ngũ
Phụng lâu ở Định Nam vương phủ tìm ông ấy."

Lạc Việt khẽ "ừm" một tiếng, bỏ cuốn trục vào rương, đang định rời

khỏi tẩm điện, chợt phát hiện bên dưới đống đồ vật sách vở trong rương lộ
ra một góc giấy ố vàng. Ma xui quỷ khiến, hắn thò tay rút ra. Thì ra là một
cuốn hoàng lịch đã cũ.

Vừa giở ra, Lạc Việt không khỏi rúng động. Đây là hoàng lịch năm Giáp

Phụng, tức Giáp Thìn, chính là năm hắn ra đời. Bên trong có một tờ bị gập
lại, chính là ngày đại kiếp Đồ Thành. Tay Lạc Việt run lên, xem kỹ lại cả
cuốn hoàng lịch, thấy trừ một tờ bị gập lại, không còn gì khác thường, tay
hắn bất giác nắm chặt lấy tấm giấy bao ngoài, chợt phát hiện ra, tờ giấy lót
ở cuối cuốn lịch rõ ràng dày hơn tờ giấy phủ trên mặt rất nhiều.

Lạc Việt dùng dao rạch tờ giấy lót ở cuối ra, bên trong rơi ra một tờ giấy

vuông vắn, trên chép một bài thơ.

Lạnh lùng thiên bảo kiếm, Luân lạc tháng năm tàn.

Lá vàng phơi mưa gió, Lầu xanh rộn tiếng đàn.

Bạn mới tình lơi nhạt, Người xưa cách dặm ngàn.

Rượu Tân Phong xé ruột, Sầu tan vạn tách tràn(l).

Lạc Việt biến sắc mặt, nét chữ này giống hệt chữ trên giấy nợ mà Chiêu

Nguyên chuộc được về từ chỗ Chu ma ma ở Nhãn Nhi Mị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.