LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 543

Bạch Đường nhìn sang Đỗ Như Uyên, đầy cảm khái, "Mười mấy năm

qua, con đã lớn đến chừng này. Lúc Lạc Việt đưa con về Thanh Sơn, ta
nhận ra thân phận của con ngay, nhưng bấy giờ không tiện nói ra. Hà Tiên
quả không xứng làm mẹ của con, song chẳng biết con có chịu gọi ta một
tiếng 'cữu cữu'

không?"

Ánh mắt Định Nam vương vô cùng kiên định, "Chướng nhãn pháp của

Hạc đạo trưởng vận dụng hay lắm. Nhưng bản vương chưa từng biết Hà
Tiên nào cả."

Đỗ Như Uyên bất đắc dĩ nói, "Gia phụ thời trẻ bị đả kích quá mạnh,

nên..."

Bạch Đường than thở, "Ta biết. Lỗi lầm xá muội phạm phải, có lẽ vĩnh

viễn không cách nào bù đắp được. Hành vi của muội ấy khiến tộc ta hổ thẹn
đã đành, còn khiến cho đại đa số thần tiên trên thiên đình khinh miệt, đây
cũng là báo ứng của muội ấy."

Định Nam vương vẫn trơ trơ, như không hiểu gì cả.

Bạch Đường nói tiếp, "Xá muội vốn tên Bạch Hà, sau này làm tiên nga

hầu cận nên mới có hiệu Hà Tiên. Cha mẹ chúng ta là tỳ bộc ở Nam Hải,
không có thời gian dạy dỗ, ta cũng không dạy được xá muội cho tử tế. Bấy
giờ, ta nghe nói xá muội ở phàm trần gây ra chuyện như vậy, còn sinh con
ra rồi bỏ mặc, đã định hạ phàm giải quyết, nào ngờ..."

Bạch Đường hổ thẹn vì chuyện tiểu muội mình làm, không dám bẩm

báo ý định hạ phàm lên thiên đình, đành nhân một hôm Ngọc đế triệu tập
chúng tiên yến ẩm, lẻn ra khỏi Nam Thiên môn chạy thẳng xuống phàm
trần. Không ngờ trên đường đến Nam quận, lại gặp phải kiếp nạn ở Đồ
Thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.