LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 548

với bản vương, phiền đạo trưởng trả lại cho chủ cũ."

Đó là một miếng ngọc bội, hai mặt đều khắc hoa sen.

Bạch Đường nhét ngọc bội vào tay áo, biến thành một luồng tiên quang

bay thẳng lên trời.

Lạc Việt ngơ ngẩn nhìn lên trời hồi lâu mới định thần lại, bảo Định Nam

vương và Đỗ Như Uyên, "Ta còn có việc, phải tới ngõ Ngô Đồng một
chuyến."

Đỗ Như Uyên nói, "Lạc Việt... Lạc vương điện hạ, xin dừng bước. Sáng

hôm nay, có một vị cố nhân định lẻn vào hoàng cung bị vệ binh bắt được,
mời điện hạ xem qua đã."

Định Nam vương đi trước, Đỗ Như Uyên gọi vệ binh lại dặn dò mấy

câu.

Chẳng bao lâu sau, mấy tên vệ binh dẫn theo một người vào điện, người

đó đầu đội nón rộng vành có sa đen che mặt, nhưng nhìn dáng dấp thì là nữ
tử.

Vệ binh lui xuống, đóng cửa điện lại.

Nữ tử kia gỡ mũ đội đầu xuống, hóa ra là Lục La phu nhân. Bà ta quỳ

sụp xuống, khóc lóc khẩn cầu, "Lạc vương điện hạ, xin điện hạ cho tôi gặp
con trai. Tôi biết trong mắt các vị, nó là kẻ thù không thể dung tha, nhưng
xin điện hạ cho tôi gặp nó..."

Gương mặt vốn kiều diễm như thiếu nữ của Lục La phu nhân đã thấp

thoáng nếp nhăn, mái tóc rối bù điểm vài sợi bạc, chẳng còn vẻ yêu kiều
rạng rỡ như trong Luận võ Đại hội hôm ấy nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.