LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 550

An Thuận vương còn sống sờ sờ, trong khi cha mẹ hắn rành rành đã

chết trong kiếp nạn ở Đồ thành. Lạc Việt lại hồi tưởng gương mặt điềm đạm
của mẹ mà mình thấy trong tấm gương của nhím tinh. Lẽ nào trên đời có
hai người tên Lý Đình?

An Thuận vương và cha hắn rốt cuộc có quan hệ gì?

Lạc Việt gắng suy nghĩ một cách mạch lạc, hỏi, "Phu nhân, ta mạo muội

hỏi thêm câu nữa, mười bảy mười tám năm trước, trước kiếp nạn ở Đồ
Thành, phu nhân có biết ý định của An Thuận vương không?"

Lục La phu nhân cười thảm đáp, "Đó là những ngày tháng vạn kiếp bất

phục của tôi, cũng là vạn kiếp bất phục của Mộ Diên. Tôi đã định dù xuống
âm tào địa phủ cũng không nhắc lại chuyện này nữa. Nhưng nếu Lạc vương
điện hạ hỏi đến, tôi có thể nói thật, song tôi có thỉnh cầu này, kể ra thì rất
quá đáng, không rõ Lạc vương điện hạ có thể tha mạng cho Mộ Trinh
không? Nó vốn là một đứa bé ngoan, tiếc rằng sinh lầm nhà nên mới có một
người cha như thế. Xin điện hạ mở đường sống, giữ lại tính mạng cho nó."

Tấm lòng người làm cha mẹ trong thiên hạ thực đáng thương. Vẻ thê

thảm vật nài của Lục La phu nhân khiến Lạc Việt mủi lòng, "Ta hứa với phu
nhân, sẽ tận lực bảo toàn tính mạng cho Mộ Trinh."

Đỗ Như Uyên xen vào, "Phu nhân ra điều kiện như vậy có phần hơi quá,

Lạc vương điện hạ cho phép phu nhân gặp gã đã là mở một mặt lưới rồi. Gã
sống hay chết, phải do pháp luật phán định. Lạc vương điện hạ còn chưa
đăng cơ, lúc này nếu tùy tiện giải quyết, e rằng quần thần không phục."

Lục La phu nhân buồn bã nói, "Tôi biết, được câu bảo đảm này của Lạc

vương điện hạ, dân phụ đã mãn nguyện rồi. Điện hạ muốn hỏi lúc bấy giờ
Mộ Diên đang làm gì phải không. Tiếc rằng lúc đó ông ta làm gì, tôi chỉ biết
được rất ít."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.