LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 549

Lạc Việt vội cúi xuống đỡ bà ta dậy, "Phu nhân đứng lên đi, phu nhân

xưa nay vẫn có ơn với ta, ở Tây quận lại cứu mạng ta, ta sẽ để phu nhân đi
gặp Mộ Trinh."

Lục La phu nhân run rẩy đứng lên, "Đa tạ Lạc vương điện hạ."

Lạc Việt sực nhớ ra một chuyện, "À, có chuyện này ta muốn hỏi phu

nhân, không biết phu nhân có tiện trả lời không." Đoạn hắn rút ra mẩu giấy
kẹp trong bao bì của cuốn lịch, "Bài thơ này ta lấy được trong một quyển
lịch của An Thuận vương, phu nhân có biết người viết ra nó không?"

Lục La phu nhân đón lấy mảnh giấy, cau mày, "Đây là bài Phong vũ của

Lý Nghĩa Sơn."

Lạc Việt vội hỏi, "Nét bút trên mảnh giấy này là của một người tên Lý

Đình, phu nhân có biết ông ta không?"

Lục La phu nhân ngạc nhiên đáp, "Đây là chữ của Mộ Diên mà, tôi

không nhận lầm đâu. Còn Lý Đình... tôi chưa từng nghe nói tới cái tên này."

Lạc Việt như bị sét đánh trúng, "Không thể nào. Tôi từng trông thấy nét

chữ của An Thuận vương, hoàn toàn không giống trong này." Nét chữ trong
cuốn trục và nét chữ khắc trên vách núi đều khác xa trên mảnh giấy này.

Lục La phu nhân giải thích, "Lạc vương điện hạ không biết đấy thôi, Mộ

Diên có thể viết và sử kiếm bằng cả hai tay, chuyện này rất ít người biết.
Bài thơ này là nét chữ tay trái của ông ta đó."

Đầu óc Lạc Việt rối tung lên.

Tại Đồng Huyện, kẻ say đắm yêu đương nữ tử tên gọi Ngọc Kiều kia rồi

lại vứt bỏ cô ta, rõ ràng tên gọi Lý Đình. Kẻ ký những giấy nợ kia, rõ ràng
cũng là Lý Đình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.