LONG DUYÊN - TẬP 2 - Trang 594

Lâm Tinh nhướng mày, "Yêu khí? Chẳng phải đã không việc gì rồi ư,

sao còn có yêu khí?"

Bên ngoài vang lên tiếng hô hoán của bá quan, An Thuận vương, Định

Nam vương và Lạc Việt chạy tới bên song mở cửa ra, chợt trông thấy một
bóng đen phủ lấp cả bầu trời đang áp xuống hoàng cung, trên chiếc đầu dữ
tợn của bóng đen có hai kẻ đang đứng, là Trọng Hoa Tử và Hòa Trinh.

Chỗ tay chân bị cắt đứt gân mạch của Hòa Trinh đã lành, gã cười ha hả

quát, "Bọn nghịch tặc các ngươi, dám giành hoàng vị của ta. Bản cung hôm
nay sẽ ban tội chết cho các ngươi."

Quần thần thấy vậy bỏ chạy tứ tán, Lạc Việt gỡ đế miện, cởi hoàng bào,

nhảy ra ngoài song cửa, đoạt lấy một thanh kiếm từ tay thị vệ canh giữ hành
lang, niệm pháp quyết Thái Thanh kinh rồi chống kiếm bay lên chém về
phía bóng đen.

An Thuận vương thét lên, "Đừng làm thái tử bị thương."

Lâm Tinh hiện hình, nhảy ra ngoài song, chợt quay ngoắt lại, giận dữ

mắng An Thuận vương, "Vì thái tử, ngươi có thể hy sinh cả con ruột của
mình, tại sao còn dạy dỗ thái tử thành ra thế này? Hạng người này ngươi
cũng có thể đưa lên làm hoàng đế ư?"

Mộ Diên nhất thời sững người. Lâm Tinh đã vung roi về phía bóng đen,

bóng đen hung ác lập tức tan ra.

Hòa Trinh và Trọng Hoa Tử nhảy xuống đất, hai mắt Hòa Trinh đỏ

ngầu, "Lạc Việt! Đồ tạp chủng nhà ngươi lại dám mạo xưng hoàng tộc,
giành ngai vàng của ta, không băm ngươi thành trăm mảnh thì sao giải nổi
mối hận trong lòng ta." Đoạn vung trường kiếm chém xuống Lạc Việt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.